“AI” Tiểu Nhan hừ nhẹ, thế nhưng trong lòng cô lại không hề muốn từ chối. Cứ như thế ngẩng đầu lên đón nhận nụ hôn của anh, thỉnh thoảng cũng đáp lại anh.
Không biết đã qua bao lâu, Hàn Thanh dừng lại, thấp giọng hỏi lại cô.
“Có thể quay về với anh không?”
Tiểu Nhan sững sờ mơ màng gật đầu: ‘ỪI”
Vì thế, hai người họ mới chỉ lái xe tới quán rượu một đêm, ngày hôm sau lại lên đường chuẩn bị trở về.
Chỉ là lần này anh ta không đi tàu nữa, Hàn Thanh trực tiếp đặt vé máy bay.
Khi anh ta đặt vé, cô gái nhỏ nép vào bên cạnh anh ta, tựa vào cánh tay anh ta nhìn rồi bất ngờ nói: “Sao anh lại đặt vé máy bay vậy? Anh cảm thấy đi tàu với em vô cùng cực khổ sao?”
Nghe thấy, Hàn Thanh ngừng tay, sắc bén lên tiếng hỏi cô: “Em muốn đi tàu sao? Cũng được thôi, anh sẽ đi với em.”
“Không, không, không.”
Tiểu Nhan lắc đầu nguầy nguậy: “Đi máy bay đi, trên tàu lửa thật sự quá ồn.”
Hơn nữa nếu như gặp lại bà bác giống như hôm trước thì cũng thật phiền phức.
“Chắc chắn rồi?”
“Vâng!”
Vì vậy Hàn Thanh đặt hai vé máy bay đi về vào buổi tối.
Khi lên máy bay, Tiểu Nhan lộ vẻ ngượng ngùng: “Chuyện đó, em đã nói với ba mẹ em rằng em sẽ đi giải sầu, chờ tới khi ổn định lại thì mới quay về. Thế mà bây giờ vẫn còn chưa tới mấy ngày em đã quay về rồi, có phải…
Hàn Thanh thắt dây an toàn cho cô, khỏe môi giật giật: “Nói thật là được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798893/chuong-1868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.