Tiểu Nhan lắc đầu: “Không phải ở đây, con muốn… tự mình đi đến nơi khác để giải sầu một chút.
Cô không thể sống ở chỗ này nữa, thành phố này có liên quan đến Hàn Thanh, cô muốn rời khỏi nơi này, đi đến một thành phố khác ở một thời gian, có khi sau đó sẽ tốt lên.
“Nơi khác?” Sắc mặt của La Tuệ Mỹ rất khó coi: “Với tâm trạng của con hiện tại, để một mình con đi nơi khác, mẹ có thể yên tâm sao?”
“Vì sao lại không yên tâm?”
Tiểu Nhan giật giật khỏe môi, nở nụ cười tái nhợt: “Con gái của mẹ là người trưởng thành rồi, sẽ không đi tìm chết, cũng không bị người khác lừa gạt, chỉ là đi giải sầu một chút mà thôi, cho nên mẹ không cần phải lo lắng đâu, cùng lắm thì khi nào con hết phiền muộn thì sẽ về liền. Nhưng mà… trong khoảng thời gian con rời đi, cửa tiệm thì phải làm phiền ba mẹ rồi, nếu như mẹ cảm thấy mệt thì tạm thời đóng cửa tiệm trước đi.”
Bây giờ cô thật sự chẳng còn chút sức lực nào để quan tâm đến chuyện cửa hàng nữa rồi.
Bây giờ, cho dù có phụ lòng Lâm Hứa Chính, Tiểu Nhan cũng cảm thấy không quan trọng, cứ xem như cô nói không giữ lời, là một người không có trách nhiệm đi.
Tiểu Nhan mệt mỏi nhắm mắt lại. Hành động của cô rất nhanh, chuyện vừa quyết định đã lập tức làm. Cho nên khi về cô liền chuẩn bị quần áo, nhưng lại nhìn thấy dưới nhà của mình có xe và… Hàn Thanh. Khi nhìn thấy anh, Hàn Thanh không biết đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798869/chuong-1844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.