Khi hỏi cái loại vấn đề này, giọng của Hàn Thanh tận lực hạ thấp mấy phần, cho người ta một loại cảm giác rất câu dẫn người, giống như cố ý trêu chọc cô. 
Tiểu Nhan lập tức lắc đầu: “Thôi đi, trong công ty nhiều chuyện như vậy, anh đi về trước đi.” 
“Sao lại lắm lời như vậy? Trước nhắm mắt lại đi ngủ, việc khác đừng quan tâm.” 
Tiểu Nhan: “. Ừ.” 
Cô nhắm mắt lại, thế nhưng sai khi nhắm mắt lại luôn luôn có thể cảm giác được ánh mắt của Hàn Thanh trên mặt của cô, việc này khiến cho cô rất không được tự nhiên, thế là lại mở mắt ra, quả nhiên thấy Hàn Thanh đang canh chừng mình. 
Sau khi ánh mắt của hai người đối diện một lúc, Tiểu Nhan trở mình đổi cái tư thế. 
Đưa lưng về phía anh. 
Nếu như lại để cho anh nhìn chằm chằm mình ngủ như thế, cô chắc chắn không ngủ được, cho nên đành phải đưa lưng về phía anh. 
Mà Hàn Thanh cũng đại khái biết được hoàn cảnh quẫn bách của cô, đối với việc cô quay người cũng không làm gì, vẫn như cũ an tĩnh mà ngồi ở bên cạnh. 
Trong phòng rất yên tĩnh, ngay từ đầu, Tiểu Nhancòn có thể nghe được tiếng hít thở của Hàn Thanh, còn có tiếng hít thở của mình, càng về sau, cô dần dần buồn ngủ. 
Mí mắt càng ngày càng nặng, cho đến khi hoàn toàn nhằm lại, lỗ tại cũng không nghe thấy tiếng động gì nữa. 
Hàn Thanh một mực trông chừng cô, cho đến khi anh nghe được tiếng hít thở đều đều của cô gái nhỏ, anh cũng không có gấp, lẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798786/chuong-1761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.