Này…” 
Ngón tay Tiểu Nhan khế chạm vào sau lưng anh: “Anh vì chuyện này mà chạy đến đây hả?” 
Ừ, nghe bác gái bảo em không thoải mái, hay giờ minh đi bệnh viện xem sao?” 
Không sao ạ, em chỉ hơi mệt xíu thôi, mẹ em hiểu nhầm đấy. 
Mệt? Anh ở đây nghỉ ngơi với em nhé?” 
Vừa nói xong, tiếng di động Hàn Thanh vang lên, anh bỏ Tiểu Nhan ra nghe điện thoại “Tổng giám đốc Hàn, có văn kiện cần anh ký tên, xin hỏi giờ anh…” 
‘Cứ để đó, mai tôi ký.” 
Tô Cửu: “Nhưng mà chiều nay dùng đến văn kiện này ạ, tổng giám đốc Hàn…” 
Chuyển lên mai, cứ thế đi.” 
Rồi Hàn Thanh cúp máy luôn chẳng chần chờ, Tiểu Nhan ở bên cạnh trợn mắt há mồm: “Anh định quảng hết việc đi rồi ở đây đấy à?” 
“Đi, không phải mệt mỏi rồi à? Đi nghỉ ngơi.” 
Tiểu Nhan đứng nguyên tại chỗ bất động, dùng sức đẩy anh: “Anh trả lời em đi, bây giờ đáng nhẽ anh đang làm việc, vừa rồi là thư ký Tô gọi điện thoại cho anh đúng không? Có phải trong công ty có chuyện gì hay không, em không sao đâu, anh không cần cố ý chạy giúp em đâu, anh trở về đi, công ty quan trọng… A.” 
Trước mắt, đột nhiên tối đen, môi bị gắt gao mà phong bể lại. 
Tiểu Nhan vươn tay ra đẩy anh, lại bị Hàn Thanh nằm chặt cổ tay rồi kéo ra sau lưng, sau đó anh cúi người hôn sâu hơn. 
Một giây, hai giây… 
Cũng không biết qua bao lâu, cả người Tiểu Nhan đã bị hôn đến choáng váng, vô lực bám vào trong ngực của Hàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798785/chuong-1760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.