Vì quên mang theo bát nên Tiểu Nhan thấy tự trách và áy náy vô cùng. Rõ ràng cô đã nấu canh gà để bồi bổ cho anh mà giờ anh sắp đến giờ rồi đến cí bát cũng quên không đem.
“Hay là để em xuống nhà ăn ở dưới tầng hỏi xem người ta có hay không.”
Nói xong, Tiểu Nhan quay đi thì bỗng nhiên bị anh nắm lấy cổ tay kéo lại, theo quán tính mà vô tình lao vào lòng anh. Cô còn chưa kịp phản ứng gì thì đôi bàn tay lớn kia đã nâng cằm lên, trước mắt đen xì, đôi môi mềm mại của Hàn Thanh cứ thế mà kề sát vào môi cô.
“Ưm.”
Tiểu Nhan tròn mắt ngạc nhiên, mắt chớp chớp liên tục. Vì cô không ngờ rằng Hàn Thanh bỗng nhiên kéo cô quay lại hôn, lại còn vào lúc cô đang muốn nhanh chóng đi tìm bát, đây là…chuyện gì vậy? Nụ hôn của Hàn Thanh vô cùng ấm áp, ban đầu giống như một cơn gió nhẹ nhàng hôn lên môi cô, nhưng sau đó dần dần trở nên mãnh liệt và nóng hừng hực, hơi thở gấp gáp phả vào mặt cô, tay giữ lấy gáy rồi từ từ đưa lưỡi vào trong miệng cô.
Tiểu Nhan ban đầu vô cùng bất ngờ nhưng cũng dần dần mà chìm đắm vào nụ hôn ấy, nhắm mắt lại cảm nhận dù mi mắt vẫn còn rung rung.
Thật ra từ lúc hai người họ yêu nhau thì số lần hôn cũng khá là tới tấp. Trước đây Tiểu Nhan chưa có người yêu bao giờ nên cô không hề biết những người con trai khác có giống như Hàn Thanh hay không, nhiệt tình, trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798766/chuong-1741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.