“Cảm ơn.” Cuộc nói chuyện giữa hai người đầy ngượng ngùng và gượng gạo. Ngay khi Hàn Minh Thư định tìm một lý do để rời khỏi đó thì Đoan Mộc Trạch đột nhiên lên tiếng: “Những chuyện mà em gái tôi làm khi đó thật sự là quá hoang đường, hôm nay Đoan Mộc Trạch tôi ở đây thay nó xin lỗi cô.”
Thái độ của Đoan Mộc Trạch vô cùng chân thành, hơn nữa cũng rất nghiêm túc, dáng vẻ này của anh ta ngược lại khiến Hàn Minh Thư cảm thấy hơi khó xử. Đối phương đã hạ mình như thế này rồi, nếu cô còn tính toán thì chẳng phải chứng tỏ cô là người quá nhỏ mọn sao.
Huống hồ những chuyện đó đều đã qua cả rồi. Nghĩ đến đây, cô bèn nói: “Thực ra chuyện này không liên quan gì đến anh, anh không cần phải nhận trách nhiệm thay cô ấy.
Đoan Mộc Trạch nhìn cô thật lâu, sau đó lắc đầu.
“Con bé là em gái tôi, hiện giờ nó thành ra thế này, đương nhiên người làm anh trai như tôi cũng phải có trách nhiệm, vậy cho nên tôi rất xin lỗi cô. Hy vọng cô có thể nể tình nó còn trẻ người non dạ không hiểu chuyện, xin hãy tha thứ cho tất cả những hành độngcủa nó trước kia.
Trẻ người non dạ? Không hiểu chuyện? Trong mắt Hàn Minh Thư vụt qua một tia nghi hoặc, sau đó cô cười nhạt: “Nếu như tôi nhớ không nhầm thì em gái của anh Đoan Mộc Trạch đây cũng gần bằng tuổi tôi nhỉ, cùng lắm cũng chỉ kém khoảng một, hai tuổi thôi. Tôi cũng không phải bậc trưởng bối của cô ta, nể tình cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798584/chuong-1558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.