Thế nên những lời này ra đến miệng rồi nhưng lại không có cơ hội nói ra, chúng đã không cánh mà bay mất rồi.
“Không trả lời được sao?” Nụ cười trên môi Hàn Minh Thư càng tươi hơn, cô không nói thêm gì với Kiều Trị nữa mà chậm rãi đi về phía trước.
Bởi vì cô đã nhìn thấy Dạ Âu Thần đang đi tới. Có lẽ là do nhìn thấy cô và Kiều Trị đi quá gần nhau, gương mặt anh tuấn của Dạ Âu Thần giờ đây xám xịt như đít nồi, đôi mắt đen như mực, ánh mắt u ám nhìn thẳng về phía Kiều Trị. Kiều Trị vốn dĩ vẫn đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ của chính mình, đột nhiên anh ta rùng mình một cái, sau đó cảm giác lưng như kim chích, thấp thỏm bất an.
Kiều Trị lặng lẽ quay người lại, bắt gặp ánh mắt của Da Âu Thần.
Thì ra ánh mắt lúc nãy là của Uất Trì à? Anh ta lại đắc tội Uất Trì ở chỗ nào rồi? Nghĩ đi nghĩ lại, Kiều Trị cảm thấy có lẽ không phải là vì anh ta và chị dâu nhỏ nói chuyện với nhau nên khiến Uất Trì ghen đó chứ? Ôi chết tiệt, cái người chúa hay ghen này, nếu không phải vì anh ta tính tình phóng khoảng thì chắc là đã cắt đứt quan hệ bạn bè với anh từ lâu rồi, hừ hừ. Đương nhiên, những lời này Kiều Trị cũng chỉ dám lẩm bẩm trong lòng, trên mặt anh ta đã lộ ra nụ cườingốc nghếch như một bệnh nhân down, hào hứng chạy tới trước mặt Dạ Âu Thần và Hàn Minh Thư.
Hàn Minh Thư rất tự nhiên bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798583/chuong-1557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.