Ở bên cạnh, bác sĩ và y tả nhìn cảnh tượng này bèn nhìn Dạ Âu Thần thêm vài lần.
Trước nay không phải chưa từng có đàn ông vào phòng sinh, cũng có người giống như anh đưa tay cho vợ cần. Nhưng đến lúc bị cần thì họ sẽ la lên đau đớn hoặc nhíu mày chịu đựng.
Thế mà bây giờ, các cô nhìn Dạ Âu Thần mặt bất biến, ngay cả mày cũng không nhăn lại một chút.
Đau đớn vẫn tiếp tục, bác sĩ lại hướng dẫn còn Làn Minh Thư làm theo lời bà.
Bên ngoài phòng sinh là một nhóm người rất ăn ý gữ im lặng. Mọi người cũng không biết phải nói gì cho đúng nói về Hàn Minh Thư thì dễ nghĩ nhiều, còn nói sang chuyện khác lại không hợp lí.
Từng giây từng phút trôi qua, Đậu Nành cũng bắt đầu dựa vào người Tiểu Nhan, mà bên cạnh, ông cụ Uất Trì nhìn thấy không khỏi ghen tị. Tuy Tiểu Nhan có quan hệ rất tốt với Hàn Minh Thư nhưng cũng không phải người thân. Thế mà Đậu Nành lại an tâm tựa vào người con bé? Nghĩ vậy, ông cụ Uất Trì đưa tay kéo quần áo của Đậu Nành, nghiêm giọng nói: “Đậu Nành con mau ngồi dậy đi.”
“Dạ? Đậu Nành xoa đôi mắt híp đi vì buồn ngủ củamình, cậu bé mơ màng nhìn ông cụ: “Ông cổ ngoại sao vậy a?”
Nhìn dáng vẻ chưa tỉnh ngủ của cậu khiến mọi người yêu thương, ông cụ đưa tay sờ tóc cậu rồi mới nói: “Con ngồi đàng hoàng lại đi, sao lại nằm lên người người ta thế kia? Hay con qua bên ông cố ngoại này.” Tiểu Nhan nghe hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798554/chuong-1527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.