Lễ tân thật cẩn thận mà mở miệng nói:”Mọi người chưa đi sao?”
“Này cô lễ tân kia, chuyện này là thế nào? Khôngphải cô nói cô ta nhân sắc vô cùng bình thường sao?Còn nữa sao miệng lưỡi cô ta lại sắc bén đến như vậy?”
Lễ tân:… Tôi không có nói nhan sắc của cô ta bình thường mà, tôi chỉ nói tôi không nhớ được bộ dáng của cô ta mà thôi.”
“Không nhớ được còn không phải là do quá bình thường nên không nhớ nổi sao?”
“Không phải, chỉ là do tôi không giỏi nhớ mặt người khác mà thôi.” . Đam Mỹ Hài
Kỳ thật cô đang nói dối, nhưng chỉ cần cô cắn chặt lí do này thì không có ai có thể bắt lỗi được cô, cô lại kiên quyết mà không nói thêm bất cứ điều gì.
“Hừ, cứ để cho cô ta đắc ý mấy ngày đi, thái độ kiêu ngạo như vậy. Các cô đi hỏi thử xem cửa hàng của cô ta ở đâu, đến lúc đó chờ giám đốc Hàn ăn chán rồi, chúng ta sẽ đến chỗ của cô ta.”
Tiểu Nhan đúng giờ mà đưa mì cho Hàn Thanh, cũng bởi vì ngày hôm qua lúc đi cô vẫn chưa nói tạm biệt với anh cho nên ngày hôm nay cô tới đây tâm tình vẫn còn hơi thấp thỏm, nhưng nhờ có khúc nhạc đệm dưới lầu, Tiểu Nhan phát hiện chính mình hiện tại thế mà không còn sợ hãi nữa.
Đại khái là do bị chọc tức cho nên lúc Tiểu Nhan đi vào mặt cô đỏ bừng, đôi mắt như giống bốc lửa vậy.
Hàn Thanh rất nhanh liền phát hiện cô không thích hợp.
“Em làm sao vậy?”Lúc đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798435/chuong-1408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.