Tiểu Nhan có chút xấu hổ, kỳ thật sau khi phát sinh chuyện kia, tuy rằng cô đã khiến cho Hàn Thanh nói rằng cô không cần phải mỗi ngày đều đến công ty đưa đồ ăn cho anh, nhưng là trái nghĩ phải nghĩ, thật ra thì cô cũng không kiếm được nhiều tiền.Trong tiệm mỗi ngày khách hàng cũng rất nhiều, lại đi giao cơm hộp cũng kiếm không được bao nhiêu tiền, ba Chu thì lúc nào cũng muốn đi giao đồ ăn, một khi xảy ra chuyện gì thì quả thực là mất nhiều hơn được.
Cho nên Tiểu Nhan tính toán về sau chỉ đi đưa đồ ăn cho những khách hàng quen thuộc mà thôi hoặc là dứt khoát không đưa.
Nhưng những người trước mặt này, rõ ràng họ chưa từng đến tiệm cô ăn lần nào.
“Xin lỗi các vị, nhân viên trong tiệm không đủ, cho nên về sau không có cung cấp dịch vụ giao đồ ăn, nếu như mọi người cũng muốn ăn thì có thể tự mình đến trong tiệm nhấm nháp một chút.”
“Gì cơ? Không có dịch vụ giao hàng à? Vậy tại sao cô mỗi ngày đều đi đưa đồ ăn cho giám đốc Hàn của chúng tôi vậy?”
“Đúng vậy, nếu đã không có dịch vụ giao hàng, vậy sao mỗi ngày cô đều đến đây? Chẳng lẽ… cô nghĩ chúng tôi chỉ là nhân viên công ty, còn là phụ nữ, không vụ lợi được cho nên cũng không chịu giao hàng sao?”
Mấy người đó liếc nhau, sau đó cùng nhau cười nhạo cô.
“Là do cô không phải là giám đốc đó, còn không phải là đàn ông nữa, không đem lại được gì cô ta thì người ta mắc mớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798434/chuong-1407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.