Nhờ vậy, việc kinh doanh quán mì ngày càng ăn nên làm ra.
Khi Dạ Âu Thần quay lại thì một số mảnh hình ảnh chợt lóe lên trong đầu anh.
Cùng lúc đó, một số giọng nói vang lên bên tại anh.
“Thẩm Cửu, tôi cảnh cáo cô, cô chỉ là trợ lý của tôi mà thôi.”
“Giúp cô là vì tôi không muốn làm nhà họ Dạ khó xử thôi, cô có hiểu không?”
Những lời này… Dạ Âu Thần nhíu mày, rõ ràng là do anh nói. Mặc dù anh đã dành thời gian để đọc rất nhiều tài liệu về quá khứ của hai người do Tiêu Túc gửi cho những ngày này. Nhưng mà anh cũng chỉ có thể hiểu được những sự kiện chung chung mà thôi còn những lời đối thoại và một số chi tiết lúc hai người ở chung thì anh không thể biết được. Vì lý do này mà Dạ Âu Thần chỉ có thể dựa vào những tư liệu đó để thỉnh thoảng nghĩ ra một số hình ảnh mà thôi.
Mà… thật rất khó để nhớ những hình ảnh này.
Thỉnh thoảng thì cũng sẽ có một tia sáng lóe lên trong tâm trí anh và cũng có đôi khi trào dâng những mảnh ký ức vụn vặt.
Nhưng mà… anh cũng không thể nhớ hết mọi thứ.
Nhưng hai câu vừa rồi văng vắng bên tại khiến Dạ Âu Thần cảm thấy giật mình.
Giọng điệu này giống như…
Trước đây, anh đã làm chuyện rất ác liệt với Minh Thư?
Có lẽ vì những mảnh ký ức hỗn độn này này nên hơi thở của Dạ Âu Thần càng lúc càng lạnh, nhưng không khiến khách hàng sợ hãi mà ngược lại còn thu hút rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798332/chuong-1305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.