“Trẻ con hỏi nhiều để làm gì?” Sau khi trở về, ngoan ngoãn ở với mẹ con cho thật tốt. Đậu Nành nghe như vậy, nặng nề hừ một tiếng: “Không cần ba nói như thế đâu, con cũng sẽ ngoan ngoãn ở với mẹ”
Sau khi cúp điện thoại, Đậu Nành nghĩ tới nghĩ lui đều cảm thấy không đúng lắm. Đây phải cần thời gian bao lâu chứ, ba thật sự có năng lực làm bình ổn mọi việc sao? Còn các công ty nước ngoài thì sao? Ông cố ngoại đã lớn tuổi rồi, bây giờ số lần một ngày ông đến công ty cũng đã rất ít, chỉ có lúc dành thời gian đi qua ký những văn bản quan trọng.
Mà những người khác, đều có các nhân viên khác làm thay, căn bản không cần ông phải lo lắng những chuyện vặt vãnh đó.
Nhưng như vậy không có nghĩa là ông có thể yên tâm, dù sao tuổi tác cũng lớn, nếu như ông thật sự trở về nước, vậy chuyện của công ty phải xử lý như thế nào?
Đậu Nành bắt đầu lo lắng, sau khi cúp điện thoại, suy nghĩ một chút vấn là đi tìm ông cụ Uất Trì. Uất Trì Thần đeo kính đọc sách gọng vàng lúc này đang trong thư phòng tham gia một cuộc họp trực tuyến, Đậu Nành nép bên cửa lén lút nhìn thoáng vào trong, phát hiện mặc dù Uất Trì Thần đã già nhưng uy nghiêm trên mặt lúc ông ta họp vẫn rất có khí thế, lúc nói chuyện cũng rất rõ ràng rành mạch, mang theo khí thế riêng của mình.
Hình như là không có lo lắng gì, bộ dáng của ông cố ngoại thoạt nhìn hẳn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798300/chuong-1273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.