“Hửm?” Dạ Âu Thần nhíu mày.
Hàn Minh Thư tiếp tục nói: “Hơn nữa chúng ta lúc trước cũng không nói là năm phút này là bao gồm cả thời gian em đi bộ nha, anh không thể vu oan cho em được, em thật sự không nói gì cả”
“Không nói gì cả?” Dạ Âu Thần hơi nheo mắt lại: “Không nói gì cả, mà cần phải mất hơn năm phút?”
Hàn Minh Thư: “Thì chỉ hỏi một ít chuyện hàng ngày, còn có quan tâm một chút đến anh trai em.
Nói thế nào thì anh ấy cũng đều là người nhà, anh cũng không thể để em ngay cả những chuyện này cũng không thể nói với anh ấy chứ?”
Lời nên nói cũng nói hết luôn rồi, nếu như Dạ Âu Thần còn nói gì nữa, vậy thì nói không được nữa rồi.
Trong trí nhớ của anh tuy rằng không có người tên Hàn Thanh, nhưng dù sao anh ta cũng là anh trai của Minh Thư, quá đáng quá thì lại không hay cho lắm.
Cho nên Dạ Âu Thần nghe vậy liền dịu lại, anh nắm lấy eo Hàn Minh Thư kéo cô vào lòng mình.
“Nói xong rồi?”
Hàn Minh Thư trừng mắt nhìn anh: “Nói xong.”
rồi: “Về nhà thôi”
Sau khi ký hợp đồng với Lâm Hứa Chính, Chu Tiểu Nhan cũng đã cảm ơn đối phương, còn tuyên bố nếu đối phương thích mì cô ấy làm ngày hôm đó, chỉ cần anh ta đến cửa hàng hoặc là anh ta muốn ăn, cô ấy lúc nào cũng có thể làm cho.
Lâm Hứa Chính đang cười nhạt, yên lặng đồng ý.
Sau đó Tiểu Nhan bắt đầu mở cửa hàng. Bản thân mở cửa hàng chỉ là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798299/chuong-1272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.