Tiểu Nhan mặc kệ anh ấy có tâm lý gì, dù sao cô cũng đã tìm thấy cách để theo đuổi anh ấy, đoán chừng chiêu này có thể bách phát bách trúng, cô ấy cảm thấy hy vọng vô hạn ở tương lai.
“Đừng làm mấy thứ này nữa, bây giờ tay của cô không thể chạm vào nước được.”
Tiểu Nhan khéo léo gật đầu: “Được.”
Giao phó xong, Hàn Thanh quay người chuẩn bị rời đi.
Nhìn bóng lưng của anh ấy, Tiểu Nhan không nhịn được gọi anh ấy lại: “Chờ một chút.”
Hàn Thanh dừng bước: “Còn có việc?”
Tiểu Nhan cắn môi đỏ, bối rối trong chốc lát rồi do dự mở miệng: “Tối qua, có phải anh….”
“Không có…”
“Tôi còn chưa nói là cái gì, tại sao anh lại….”
Bộ dạng trả lời này, chẳng phỉa có cảm giác giấu đầu lòi đuôi sao? Chẳng lẽ những chuyện xảy ra trong tối qua không phải là mơ, mà là thực sự xảy ra.
Nhưng mà lời nói tiếp theo của Hàn Thanh giống như một gáo nước lạnh dội thẳng xuống.
“Tôi biết cô muốn hỏi cái gì, nhưng cho dù cô nói thế nào thì cũng đều là không có, sẽ không, không có khả năng”
Tiểu Nhan: “…..”
“Chuyện trước đó tôi đã nói rõ ràng với cô rồi, đừng có ôm cái suy nghĩ không thiết thực, đêm tâm tư của cô….
Chuyển sang người khác đi.”
“Tôi thích đặt tâm trí của mình vào ai là quyền của tôi, anh có thể không thích tôi, nhưng anh không có quyền…
quản tôi thích ai đâu chứ? Anh nói không có thì chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798145/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.