Nếu cô ấy thay đổi chiến lược của mình và đi theo con đường đáng thương, liệu trong tương lai hai người họ có phát triển thuận lợi hơn không?
Khi đang suy nghĩ về điều đó, Tiểu Nhan đột nhiên cảm thấy ngón tay đau nhói, bộ não chưa kịp phản ứng thì cơ thể đã đau đến mức kêu lên.
Hàn Thanh uống cạn nước, chợt nghe thấy tiếng kêu của cô ấy thì liền nhìn cô ấy.
Nhìn thoáng qua, thấy Tiểu Nhan vô tình cắt đứt tay, máu từ vết thương chảy ra rất nhiều, ngay lập tức hòa với nước cà chua đỏ.
Hàn Thanh đặt cái ly xuống, bước nhanh đi tới nắm lấy tay cô ấy, kéo cô ấy đến bồn rửa tay, vừa rửa sạch vết thương vừa hỏi: “Có cần băng bó không?”
Đối mặt với câu hỏi lạnh lùng của anh ta, Tiểu Nhan ngơ ngác gật đầu: “Chắc là cần”
Chắc là?
Hàn Thanh nhíu mày nói: “Chờ ở đây.”
Chờ đến khi Hàn Thanh đi ra ngoài, Tiểu Nhan ngây ngốc đứng nhìn vết thương trên ngón tay mình, sau đó nghĩ đến lần tiếp xúc thân thiết với Hàn Thanh vừa rồi, trong lòng cô cảm thấy rất ngọt ngào.
Cô ấy còn đang nghĩ sẽ thay đổi chiến lược của mình, đi theo con đường đáng thương.
Không ngờ…ông trời cũng giúp cô ấy.
Cô ấy vậy mà cắt trúng ngón tay của mình, tình cờ Hàn Thanh cũng ở đây.
Quả nhiên, người đàn ông như anh ta sẽ chỉ tiến tới khi thấy mình bị thương hoặc cần sự giúp đỡ.
Mặc dù vết thương rất đau nhưng trong lòng Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798144/chuong-1117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.