Đậu Nành khẽ hừ một tiếng, vuốt ve tay cậu bé.
Sau đó, biểu cảm của ba liền thay đổi, lông mày cứ cau chặt lại như thể rất đau. Ngay từ lúc đầu, Đậu Nành cứ nghĩ rằng ba đang diễn, thế nhưng về sau lúc Dạ Âu Thần ngã xuống đất, Đậu Nành mới ý thức tới được rằng ba đã ngã ngất đi.
Vậy là Đậu Nành kể hết toàn bộ đầu đuôi câu chuyện tình hình tại hiện trường.
Bác sĩ nghe vậy đầu óc mơ hồ: “Đây là tình huống gì? Chẳng lẽ là đột nhiên đau đầu dẫn đến ngất xỉu?”
Đau đầu?
Nghe đến hai chữ đau đầu, trong đầu Hàn Minh Thư chợt lóe lên vầng sáng, tựa hồ như đã nắm được điều gì.
Nhìn thấy dáng vẻ Đậu Nành trông giống hệt anh, Dạ Âu Thần đột nhiên đau đầu, phản ứng này có phải là trí nhớ của anh đã được Đậu Nành kích thích không?
Ngoài chuyện này ra, Hàn Minh Thư không thể nghĩ được gì khác.
Nghĩ đến đây, Hàn Minh Thư đột nhiên lên tiếng nói: “Bác sĩ, tôi quên nói với ông, não bộ của anh ấy đã từng bị thương nghiêm trọng, mất đi trí nhớ.”
Nghe vậy, vẻ mặt bác sĩ có vẻ hơi ngạc nhiên. “Não bộ từng bị chấn thương nặng và mất đi trí nhớ? Vậy cậu ấy…”
Bác sĩ liếc nhìn Đậu Nành.
Hàn Minh Thư giải thích: “Hôm nay là lần đầu tiên anh ấy nhìn thấy cậu bé.”
Bác sĩ bỗng nhiên tỉnh ngộ. “Thảo nào chúng tôi không thể tìm ra nguyên nhân cơ thể của anh ấy là gì. Mặc dù bị thương trước đó nhưng anh ấy đã hồi phục rất tốt. Được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798048/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.