Hàn Minh Thư quay trở về phòng tìm thì thấy chìa khóa xe Dạ Âu Thần để trên bàn trà, sau khi cô cầm lấy chìa khoá lại quay về phòng ngủ lấy chiếc túi, sau đó mới khoá cửa phòng đi xuống cầu thang.
Một nhóm người đưa Dạ Âu Thần đến bệnh viện.
Đậu Nành bị Tiểu Nhan giữ lại, nhưng ánh mắt lại nhìn Hàn Minh Thư đang đứng cách đó không xa.
Từ lúc cậu bé xuất hiện đến bây giờ, mẹ chỉ liếc nhìn cậu bé một cái, rồi sau đó không quan tâm tới cậu bé nữa, tất cả mọi tâm tư của mẹ đều đổ dồn lên người ba xấu của cậu.
Mình đã lặn lội đi tìm mẹ, nhưng mẹ lại thậm chí không ôm cậu lấy một cái.
Thầm nghĩ, liền cảm thấy tủi thân.
Nhưng…
Suy nghĩ đến việc Dạ Âu Thần bị đưa vào bệnh viện, Đậu Nành đành phải nuốt những lời oán trách này vào bụng. Bỏ đi, bây giờ ba là người bệnh, nhường cho ba đi!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, di động của Hàn Minh Thư vang lên, cô liếc mắt nhìn, lại là Tống An gọi cho cô.
Nhìn thấy cái tên Tống An này, sắc mặt Hàn Minh Thư khẽ biến đổi, bởi vì đã là thời khắc giao thừa, cho nên Tống An định cùng bọn họ ăn cơm giao thừa, kết quả là bà ấy đến nhà đã lâu như vậy, mà cô với Dạ Âu Thần vẫn còn chưa qua.
Sợ là lúc này sốt ruột chờ đợi cho nên mới gọi điện cho cô.
Hàn Minh Thư dâng lên một hồi cảm xúc rồi mới nhận điện thoại.
“Minh Thư, đã là mấy giờ rồi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798047/chuong-1019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.