Sự lạnh lùng trong giọng nói đó gần như có thể truyền từ trong điện thoại sang tay Hàn Minh Thư, nhưng…cảm giác thân thuộc trong giọng nói lại khiến Hàn Minh Thư run lên.
Cô vẫn đang nghĩ làm thế nào để đến gần Dạ Âu Thần, cố gắng kích động anh, giúp anh sớm nhớ lại những chuyện trước đó.
Anh ấy lại tự mình dâng cơ hội đến tận cửa.
Nụ cười giống như tên trộm gà hiện lên trong mắt Hàn Minh Thư, cô đáp lại: “Biết rồi ạ, tôi lập tức mang vào.”
Người ở đầu dây bên kia dường như không cảm thấy có điều gì không ổn, anh cúp máy.
Hàn Minh Thư vừa rồi còn cảm thấy mệt mỏi, bắp chân căng hết lên, nhưng lúc này cô lại tràn đầy năng lượng, cô vui vẻ quay lại chỗ ghế sofa đi giày lại, không quan tâm đến bất cứ cái gì khác, đi thẳng về phía phòng pha trà.
Lúc pha cafe, tâm trạng Hàn Minh Thư rất vui vẻ, bước đi nhanh nhẹn.
Tính khí của Dạ Âu Thần cô hiểu rất rõ, năm năm trước cô từng là trợ lý của anh, lúc đó cafe mà anh ấy uống đều là do cô pha.
Mặc dù lúc đó anh làm khó cô, nhưng sau này dần dần cũng không làm khó cô mấy chuyện nhỏ nhặt này nữa.
Vì vậy Hàn Minh Thư hiểu rất rõ khẩu vị của anh ấy.
Rất nhanh sau đó, Hàn Minh Thư đã pha xong cafe và rời khỏi phòng thư ký.
Bây giờ đang là giờ nghỉ, nên tầng này rất yên tĩnh, không có người qua lại, chị Lâm cũng không ở đây, Hàn Minh Thư bưng tách cafe bước về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797789/chuong-760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.