Cô không đành lòng nhìn anh khổ cực chịu đựng như thế, dứt khoát trực tiếp nhẹ gật đầu.
Động tác đang đi tới của Dạ Âu Thần cứ thế mà dừng lại, đại khái là không ngờ đến cô sẽ dứt khoát thừa nhận, đôi mắt màu mực hiện lên một vẻ bất đắc dĩ, giọng nói khàn khàn: “Không có lương tâm, cũng không nghĩ xem là vì cái gì mà anh mới có thể như thế này?”
Nghe nói thế, Hàn Minh Thư cắn môi: “Đương nhiên em biết anh là vì cái gì, nhưng mà... anh cũng phải chú ý nghỉ ngơi chứ, nếu không thì... anh tạm thời đừng về nữa?”
Dạ Âu Thần: “..."
Im lặng một lát, anh đột nhiên cúi đầu xuống xem như là trừng phạt mà cắn một cái trên môi của Hàn Minh Thư.
“Anh cố gắng mười mấy tiếng đồng hồ, vừa mới trở về em liền đuổi anh đi, khoảng cách đến lúc tổ chức hôn lễ còn không nhiều lắm, em ngoan ngoãn chờ đợi đi, đừng làm càn.”
Hàn Minh Thư: “Em không có làm càn, em đang nói sự thật, mấy ngày gần đây anh vẫn còn chưa soi gương có đúng không? Anh cũng không xem xem bây giờ anh có bộ dạng gì, em sợ là anh còn tiếp tục như vậy nữa thì đến ngày tổ chức hôn lễ, anh sẽ dọa rất nhiều người chạy khỏi.”
“Em cũng vậy?”
“Cái gì?”
“Em sẽ bị dọa chạy đó?”
Hàn Minh Thư mấp máy đôi môi đỏ, giọng nói yếu đi mấy phần.
“Chắc chắn là sẽ không đâu..."
“Vậy không phải là được rồi à?” Dạ Âu Thần giữ chặt lấy cô, cái trán thân mật chống đỡ trên trán của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797728/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.