Nhìn tướng mạo đã biết anh là ba ruột.
“Em biết hả?” Dạ Âu Thần đột nhiên nhớ đến một chuyện rất quan trọng, đợi sau khi tất cả các nhân viên làm việc nhà đã đi hết rồi, anh kéo Hàn Minh Thư qua cái ghế sofa ở bên cạnh ngồi xuống, trên mặt có chút nghiêm túc: “Em đã nói với thằng bé sự tồn tại của tôi hay chưa?”
Nói chưa hả?
Hàn Minh Thư chỉ nói cho thằng bé biết là tìm ba cho thằng bé, nhưng mà Dạ Âu Thần hỏi như vậy, rốt cuộc là đã tính cô nói hay chưa thế?
Cô không biết nữa.
Mà Dạ Âu Thần nhìn thấy sắc mặt của cô thì đã biết rồi, anh xụ mặt xuống.
“Có phải là em căn bản cũng chưa nhắc tới không vậy?”
“Tôi…”
“Trong lòng của em, tôi thật sự không có trọng lượng như vậy à?”
“Dạ Âu Thần, tôi…”
“Ngay cả nhắc cũng không đáng để nhắc tới?”
Hàn Minh Thư: “Anh để tôi nói một câu đi có được không hả?”
Sắc mặt của anh xám xịt ngồi ở nơi đó không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Hàn Minh Thư, ánh mắt bén nhọn chịu không nổi, trong lúc nhất thời Hàn Minh Thư cũng không biết phải giải thích với anh như thế nào.
“Muốn nói cái gì thì nói đi.”
“Tôi đã đề cập với Bé Đậu Nành… chuyện tìm ba cho thằng bé, nhưng mà…”
“Nhưng mà em không ngờ đến người đó lại là anh, có đúng không?”
“Không phải!” Hàn Minh Thư đánh gãy lời anh: “Dạ Âu Thần, tính tình của anh có thể đừng táo bạo như vậy được không hả? Tôi cũng đã ở bên anh rồi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797691/chuong-663.html