Dạ Âu Thần không nói một lời, đôi mắt đang âm trầm như bóng đêm nặng nề nhìn chằm chằm vào cô.
Trong ánh mắt như thế này, Hàn Minh Thư cảm giác được lòng của mình dường như chậm rãi trầm xuống, cô không muốn nói, anh ép buộc cô nói.
Cô nói rồi, rõ ràng anh đã nói là không tức giận nhưng mà bây giờ ánh mắt này…
Rõ ràng có vẻ như là không tin tưởng cô.
Trong lòng của Hàn Minh Thư rất tức giận, cô giận dỗi trừng mắt liếc nhìn anh một cái, sau đó đẩy anh qua một bên rồi muốn đi.
Ai ngờ còn chưa bước đi được hai bước, cổ tay lại bị Dạ Âu Thần giữ lại, cô giận dữ nói: “Anh buông tay ra!”
Thân thể cao lớn của anh trực tiếp bước tới nhấn cô bên cạnh cửa.
“Sao vậy? Tôi chờ em ở đây cả nửa ngày, em chạy đi gặp người đàn ông khác mà không cho tôi ghen tuông giận dỗi nữa à?”
Hàn Minh Thư lớn tiếng đáp lại: “Lúc nãy rõ ràng anh đã đồng ý với tôi là sẽ không tức giận.”
“Cho nên tôi đã quát em rồi à? Tôi đã phát cáu với em rồi à?” Dạ Âu Thần lạnh lùng hỏi lại cô một câu.
Trong nháy mắt cô sửng sờ đứng nguyên tại chỗ, nhìn dáng vẻ lạnh lùng lúc này của Dạ Âu Thần, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm ức, cảm giác áy náy trước đó vào thời điểm này biến mất không còn gì nữa, còn lại… Chỉ là cảm giác ấm ức.
Cô cắn môi dưới, hốc mắt dần dần đỏ lên.
Cả nửa ngày cô rủ tầm mắt xuống, nhận mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797690/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.