Dạ Y Viễn lại bắt lấy tay cô, mặc dù vẻ mặt rất yếu ớt, nhưng vẫn cố chấp nói: "Không, không đến bệnh viện."
"Anh cũng đã bệnh tới như vậy rồi, còn không đến bệnh viện?" Mặc dù Hàn Minh Thư không nhìn ra được anh ta như thế nào, nhưng mà có thể từ mồ hôi lạnh trên trán và sắc mặt tái nhợt cảm nhận được sự đau đớn của anh ta.
Dạ Y Viễn lại nhìn cô chằm chằm, nở một nụ cười yếu ớt.
"Đợi đến lúc tôi lên xe cấp cứu, em sẽ không quan tâm tôi giống như bây giờ nữa, cho nên...tôi thà rằng đau chết ở chỗ này, cũng không muốn đến bệnh viện."
Hàn Minh Thư: "...Anh điên rồi sao không? Anh cũng đã đau đến mức này rồi?"
"Tôi không điên." Dạ Y Viễn nắm chặt tay cô, cảm xúc trong mắt còn đau đớn hơn cả biểu cảm trên mặt: "Tôi chỉ muốn tìm một cơ hội cho mình, tại sao... em không thể quay đầu lại nhìn tôi? Nếu như em muốn nói tôi điên rồi, vậy thì cứ coi như là tôi điên rồi đi."
Nhìn thấy anh ta như vậy, Hàn Minh Thư thực sự cũng cảm thấy hơi áy náy, dù sao thì anh ta cũng bởi vì cô nên mới bị Dạ Âu Thần đánh. Mặc dù cô cảm thấy Dạ Âu Thần hơi nóng nảy, nhưng mà...
Tóm lại, bây giờ trong lòng Hàn Minh Thư cảm thấy bối bời cực kì.
Cô muốn rút tay lại, nhưng mà Dạ Y Viễn vẫn cứ nắm chặt, nhìn dáng vẻ yếu ớt của anh ta, cô lại ngại dùng sức đẩy anh ta ra, làm như vậy cảm giác mình giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797686/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.