Nhìn đồng đồ chất cao như núi trước mặt, khóe môi Dạ Âu Thần vẫn không nhịn được co quắp lại, trước đó nghe mọi người nói tới mức mặt mày hớn hở, nhưng không ngờ đều là mấy thứ vớ vẩn như vậy.
Anh liếc mắt chọn lọc một chút.
Trẻ con đều thích những thứ này à?
Dạ Âu Thần chưa từng làm cha nên hoàn toàn không biết rốt cuộc trẻ con thích cái gì, nghe mọi người nói gì đều mua lại hết, hi vọng đến lúc đó cho dù thằng bé không thích cái này thì cùng có thể chọn một cái khác.
Hơn nữa suy nghĩ của trẻ con cũng rất đơn giản, chưa biết có thích những thứ này hay không nhưng chỉ cần nhìn thấy đống quà chất cao như núi thế này cũng sẽ vui vẻ cười không ngậm miệng lại được.
Vừa nghĩ tới tương lai thằng bé sẽ nhìn thấy những thứ mình đã chuẩn bị này, Dạ Âu Thần bất giác cong môi lên.
Lang An đứng bên cạnh không nghe thấy Dạ Âu Thần trả lời mà chỉ nhìn thấy khóe môi của anh nở một nụ cười quỷ dị, nụ cười của người cha này thường hay xuất hiện ở trên mặt của tất cả những người cha bình thường khác.
Nhưng đặt nụ cười này ở trên mặt Dạ Âu Thần thật sự là rất quỷ dị.
Chỉ là Lang An cũng không dám nói, anh ta chỉ có thể yên lặng cúi đầu nhìn đống đồ vật chất cao như núi kia.
Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng... Cậu Dạ làm việc này chắc chắn có liên quan đến mợ chủ.
Lúc tan học, Hàn Minh Thư đi đón bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797685/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.