Chờ một lúc, Tiểu Nhan câm hai phần cơm về, đặt một phần tới trước mặt cô.
"Chà, thấy tối hôm qua cậu quá cực khổ, tớ lấy thêm thức ăn cho cậu đấy." Tiếu Nhan nói đến đây, vẻ mặt đắc ý: "Thế nào? Có phải tớ rất yêu cậu không?”
Thẩm Cửu thấy trong bát xuất hiện thêm tới miếng ức gà, có phân bất đắc dĩ mở miệng nói: “Cậu đấy."
"Vậy cậu nghĩ xong phải nói thế nào chưa? Cậu nhanh nói cho tớ biết đi, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?"
Trong lòng Thẩm Cửu hiểu rõ Tiểu Nhan đối xử với mình thế nào. Chỉ là... chuyện của cô quá phức tạp, bây giờ nói ra đúng là hơi khó khăn.
Nghĩ tới đây, Thẩm Cửu chỉ có thể nói: "Ở đây tai vách mạch rừng, không phải nơi tốt để nói chuyện. Nếu để cho ai có tâm nghe được, đến lúc đó lại phải...
Tiểu Nhan cũng nghĩ đến điều gì, gật đầu phụ họa: "Cũng đúng, nếu mọi người biết thân phận của cậu, không chừng phải sẽ ăn cậu mất. Vậy thôi, hôm khác cậu lại nói với tớ cũng được."
"Cảm ơn cậu, Tiểu Nhan”
Tiểu Nhan mỉm cười, xua tay không để ý nói: "Cám ơn cái gì chứ? Chúng ta là bạn mà."
"Đúng rồi, nói đến chuyện này, tớ cảm thấy cậu vẫn nên cách xa Hàn Mai Linh một chút. Cậu có nghe đêm qua cô ta nói gì về cậu chủ tập đoàn Triệu thị không? Mặc dù các cậu là bạn tốt, nhưng tớ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028530/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.