“Em đau lòng?” Dạ Y Viễn nhếch môi, tự giễu cười một tiếng: “Vậy có em nguyện ý lại thương tiếc tôi một chút không? Coi như là thấy tôi đáng thương, đồng ý cho tôi một cơ hội?” 
Thẩm Cửu: “Dạ Y Viễn , anh…” 
“Về sau gọi tên của tôi đi, đừng gọi tôi là anh cả nữa. Tôi cũng không muốn làm anh cả gì của em, tôi tình nguyện để em gọi cả tên cả họ của tôi.” 
Dạ Y Viễn đã nói mọi chuyện rõ ràng ra, nên thổ lộ cũng đã thổ lộ với Thẩm Cửu, sau khi nói chính là chờ đợi thời cơ, chậm rãi tấn công, cho nên tiếp theo anh ta cũng không nóng lòng nữa, không chờ Thẩm Cửu mở miệng từ chối, anh ta đã lui người đi. 
“Hôm nay sắc mặt em không được tốt, có muốn tôi xin nghỉ cho em không?” 
Đề tài lập tức chuyển sang cái khác, Thẩm Cửu cũng không tiếp tục nói nữa, chỉ có thể trả lời: “Không cần, tôi không sao.” 
Cô chỉ là ngủ không ngon mà thôi, cũng không phải mắc bệnh gì. 
“Đi đến công ty hết hai mươi phút, hiện tại còn sớm, tôi lái chậm một chút, em có thể ngủ bù trên xe, đến nơi tôi sẽ gọi em.” 
Thẩm Cửu cảm thấy đề nghị này không tồi, vì thế gật đầu rồi dựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại. 
Trong lòng cô loạn lắm, lời nói vừa rồi Dạ Y Viễn nói với cô, mới đầu cô nghĩ có lẽ anh ta muốn cuốn cô vào tranh đấu của hai anh em họ, chỉ là sau khi anh ta buông lời thề, Thẩm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028518/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.