“Không liên quan đến tôi?”
Nghe cô nói câu này, Dạ Y Viễn thoáng sững sờ, anh ta không ngờ cô lại nói lời tổn thương mình như vậy.
“Cửu, em nghĩ kỹ lại xem lời vừa nãy của em có phải lời thật lòng không?” Dạ Y Viễn nắm lấy cổ tay cô, vẫn truy hỏi không chịu từ bỏ.
Thẩm Cửu ngước mắt nhìn anh ta: “Anh cả, tôi đã nói với anh rồi, giữa chúng ta là không thể, vì sao anh vẫn không chịu từ bỏ? Còn tôi và Âu Thần là vợ chồng, anh ấy đối xử với tôi thế nào, cảm xúc của tôi ra sao là chuyện của tôi.”
Dạ Y Viễn: “...“
“Cậu ấy đối xử với em như vậy mà em thật sự không bận tâm sao? Cho dù cậu ấy thật sự sỉ nhục em, lợi dụng em cũng không sao? Thẩm Cửu, sao em lại ngốc đến vậy?”
Thẩm Cửu mím môi không nói gì, Dạ Y Viễn không cam tâm, bước lên ôm cô.
“Em đến với tôi, tôi có thể cho em hạnh phúc như em muốn, nhất định tôi sẽ đối xử với em tốt hơn Âu Thần ngàn lần vạn lần”
“Ha.”
Lời vừa dứt, Dạ Âu Thần nghe thấy tiếng cười trầm thấp.
Anh ta hơi ngạc nhiên lùi lại, sau đó nhìn thấy nụ cười trào phúng trên mặt Thẩm Cửu.
“Anh cả luôn miệng nói muốn tốt với tôi, nói Dạ Âu Thần lợi dụng tôi làm nhục tôi, nếu mà so sánh, chẳng phải anh cả cũng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028495/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.