Lời cô vừa dứt, nụ cười trên môi Tiểu Nhan cứng đờ, cô ấy lúng túng nhìn Thẩm Cửu: “Cho nên... ý cậu là cậu không tới để làm hoà với tớ phải không? Vậy quà của tớ...”
“Tớ không biết, nếu tớ không tới, có lẽ... tớ thật sự không biết cậu đã làm những điều này, tớ xin lỗi...”
Tiểu Nhan đứng ngây ra, đôi mắt chợt đỏ bừng, cô ấy gạt phăng đi rồi cười tự giễu: “Có phải tớ rất ngốc không? Trong mắt cậu, tớ là người tuỳ ý nói xấu người khác phải không? Ban đầu tớ đối xử không tốt với cậu, thái độ cũng rất kiêu căng, nhưng sau đó tớ phát hiện mình đã hiểu lầm cậu nên muốn trở thành bạn tốt của cậu để bù đắp cho cậu, nhưng bây giờ... tất cả đều là tớ yêu cậu quá đáng phải không?”
“Không phải.” Thẩm Cửu lắc đầu phủ nhận: “Cậu đối xử với tớ rất tốt, chuyện đó... là do tớ bụng dạ hẹp hòi, chúng ta làm lành đi.”
Tiểu Nhan tủi thân nhìn cô, không lên tiếng.
Thẩm Cửu nén nước mắt: “Cậu đồng ý không?”
Tiểu Nhan im lặng hồi lâu, Thẩm Cửu chỉ đành cụp mắt xuống: “Được rồi, nếu cậu không đồng ý thì tớ...”
“Thẩm Cửu, rốt cuộc cậu có ý gì? Chuyện này vẫn luôn là tớ chịu uất ức, cậu nói muốn làm lành với tớ, cuối cùng cậu lại không dỗ dành tớ một chút nào? Chỉ nói một câu, tớ không trả lời mà cậu đã định đi rồi? Cậu có thật lòng muốn làm lành với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028493/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.