Sau khi đến bệnh viện, Lang An nói cho Tống Thiến biết tình hình, Tống Thiến bất đắc dĩ lắc đầu, sát trùng và vệ sinh cho cô một lần nữa rồi bôi thuốc, sau đó bảo cô về nghỉ ngơi. 
Khi Thẩm Cửu rời đi, Tống Thiến vẫn không nhịn được nói: "Cửu à, dì nhỏ xem con là người một nhà, nên có chuyện gì dì cũng nói thẳng với con, vết thương của con trông rất nghiêm trọng nhưng về sau cũng không phải mỗi lần bất hòa đều đến bệnh viện được, chỉ cần con quấn lấy Dạ Âu Thần bảo nó bôi thuốc cho con là được rồi, biết không hả?" 
Thẩm Cửu bị bà nói mặt đỏ đến tận mang tai: "Dì à thực xin lỗi, con sẽ nhớ kỹ, sau này nhất định sẽ không mang đến phiền phức cho dì nữa ạ." 
Nghe xong câu này, Tống Thiến không còn cách nào khác nhìn cô một cái: "Con nghĩ đi đâu vậy? Không phải dì cảm thấy con mang lại phiền phức cho dì, mà là con không thể ngày nào cũng chạy đến bệnh viện bắt dì bôi thuốc cho con được, con phải bắt Dạ Âu Thần bôi thuốc giúp con, hiểu chưa hả? Phụ nữ mà, có đôi khi, vẫn nên yếu đuối một chút, không thể quá quật cường được." 
Thẩm Cửu dừng một lát, Tống Thiến đang dùng cách của bà để chỉ cho cô phải đối phó với Dạ Âu Thần. 
"Dì à, con..." 
"Ngày đó những lời dì đã nói với con, con đừng quên nhe, tuy rằng bề ngoài Dạ Âu Thần nó trông lạnh lùng, lời nói thì ác độc, nhưng trên thực tế, nó cũng là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028444/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.