“Sau khi rời khỏi đây, về sau em không còn họ Thẩm, cũng không tên là Thẩm Cửu nữa, nếu…Nếu em đồng ý thì đi đi.” Hàn Đông cười với cô, còn nói: “Tất nhiên, anh tôn trọng quyết định của em, dù em chọn cái nào.”
Thẩm Cửu cầm giấy thông hành kia, một lát sau cô cất nó đi.
“Em vốn sẽ rời khỏi nơi này, có thân phận mới thì càng tốt. Giấy thông hành này còn có vé máy bay, em nhận. Cám ơn thư kí Tô, cám ơn …anh.”
“Thư kí Tô sẽ đi với em, cô ấy sẽ thay em sắp xếp mọi thứ, tới nơi rồi cứ yên tâm mà ở lại, anh xử lí hết chuyện ở đây rồi sẽ đến đó gặp hai người.”
Nghe vậy, Thẩm Cửu nhìn Hàn Đông: “Anh cũng muốn qua đó sao?”
“Được rồi, sắp trễ rồi, em và thư kí Tô đi xếp hàng qua cổng an ninh đi.”
Tô Cửu gật đầu, cầm lấy hành lí trong tay Thẩm Cửu: “Đi thôi cô Hàn.”
Tiếng gọi “Cô Hàn” kéo tâm trí Thẩm Cửu quay lại.
Đúng vậy, từ hôm nay trở đi cô không còn là Thẩm Cửu, cô họ Hàn, tên là Hàn Minh Thư.
Qua cửa an ninh xong, Thẩm Cửu không nhịn được quay đầu lại nhìn chỗ Hàn Đông đứng, anh ta đứng đó ngược hướng nắng, trên môi nở nụ cười dịu dàng.
Được rồi, tạm biệt, Mạc thành.
Còn có Hàn Đông… Người anh trai vừa mới nhận lại.
Cùng với, tất cả mọi người.
Cuối cùng, tạm biệt Dạ Âu Thần.
Hy vọng cuộc đời này, mãi mãi không gặp lại.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2028237/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.