Cô ấy giải buồn phiền với Hàn Minh Thư: “Được rồi, con có suy nghĩ và cách giải quyết của con, nói tóm lại cứ làm theo trái tim của con là được rồi. Mẹ con và ba con không phải là người không biết phải trái, hơn nữa sau khi ba con bị tai nạn xe, bây giờ ông ấy chỉ mong sao con hạnh phúc là được rồi. Cho dù con có cười híp mắt đi xuống vũng bùn thì ông ấy cũng sẽ không ngăn cản con.”
Tiểu Nhan: “…”
“Đi đi, đi đi, đi tìm cậu ấy đi rồi chăm sóc bản thân mình thật tốt. “Con mới không phải Bỏ đi, Tiểu Nhan lười không muốn giải thích nữa. Dù sao La Tuệ Mỹ cũng sẽ không nghe.
Tiểu Nhan thu dọn một chút rồi sau đó đi ra cửa.
Hai người họ cũng không tính là lâu rồi chưa gặp nhau. Lần trước khai trương cửa tiệm mới Minh Thư cũng đi qua đó một lần, nhưng sau này bụng của cô càng ngày càng to, cho nên bây giờ không tiện để qua đó nữa.
Vừa nhìn thấy Tiểu Nhan, Hàn Minh Thư không kìmđược mà kể khổ: “Lúc trước khi ở nước ngoài không có anh ấy ở bên cạnh tớ, tớ mang thai cũng không vất vả cực nhọc như bây giờ. Cũng không biết xảy ra chuyện gì, tớ cảm thấy tớ như biến thành một cái bọc yếu đuối vậy. Tiểu Nhan à, lẽ nào bởi vì tớ mang thai con gái cho nên mới yếu đuối như vậy không?”
Tiểu Nhan biết chuyện đứa bé Hàn Minh Thư đang mang bầu là con gái. Sau khi biết cô mang thai con gái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2026184/chuong-1489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.