Hàn Thanh sắp đến đây? Tiểu Nhan nói lắp bắp: “Cháu… Lẽ nào cháu lấy danh nghĩa của dì để gọi cậu Hàn cháu đến đây sao?”
Đậu Nành lắc đầu: “Lấy danh nghĩa của mẹ a. Dì Tiểu Nhan ở lại đây ăn cơm trưa với bọn cháu nha.”
Trước chuyện của Hàn Thanh và Tiểu Nhan, Hàn Minh Thư và Đậu Nành đều đồng lòng và hơn nữa còn cố gắng hết sức mình để tác hợp cho hai người họ.
Bởi vì công ty có chuyện phải làm, cho nên Hàn Thanh đến đây muộn hơn một chút. Đúng lúc ấy cơm nước đã được dọn lên bàn thì chân sau của anh ta bước vào cửa.
Vừa vào đã nhìn thấy có một bóng dáng quen thuộc đang ngồi thấp thỏm không yên trong phòng, bước chân của anh ta dừng lại, sau đó lại trở về như bình thường.
“Gậu Hàn, cậu đến rồi sao?”
Đậu Nành đích thân chạy đến ôm lấy Hàn Thanh.
Anh nhấc bổng cậu bé lên một cách dễ dàng rồi đi đến bàn ăn, giải thích với giọng lạnh lếo: “Anh vừa mới làm xong việc thì vội vàng qua đây luôn, mọi người chờ lâu chưa?”
Hàn Minh Thư ưỡn cái bụng của mình ngồi ở đằng kia, nghe vậy thì cười: “Vừa mới ngồi xuống thôi, không đợi lâu đâu ạ.”
Tiểu Nhan ngồi chết đứng ở bên cạnh, giả vờ như mình không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào cả. Cô ấy cúi đầu không nói một lời.
Hàn Minh Thư liếc nhìn cô ấy với ánh mắt nghiêm khắc. Với dáng vẻ này của cô ấy thì còn có thể trông cậy cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc-2/2026182/chuong-1490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.