Ngay khi Tư Vũ thương tâm muốn chết. Thời điểm đó cô liền té xỉu thì di động của Bùi Tạp Tư bỗng nhiên vang lên....
"Ông - - "
"Ông - - "
Một đám muỗi chi chít không ngừng đốt lên hai thân thể nhỏ bé đang bị nhốt tại nơi này, hai thân thể nhỏ bé không ngừng vặn vẹo muốn phòng tránh bị muỗi đốt.
“A....” Hoan Hoan bỗng nhiên thét lên chói tai.
“Làm sao vậy?” Lạc Dật bị trói cùng cô bé lưng tựa lưng, cố gắng xoay người, quan tâm hỏi “Làm sao vậy?”
“Trên trán của tớ rơi xuống một con nhện, hu hu....” Hoan Hoan hoảng sợ kêu to, dùng lực lay động mặt mình.
Lạc Dật để ý cách chỗ bọn họ không xa đang đứng hai người đàn ông canh gác nên hô to: “Này. Tôi đã gọi điện thoại cho ba tôi, ông ấy lập tức sẽ mang tiền đến đây, các ông sao vẫn không chịu cởi trói cho chúng tôi? Tôi nói thật....., nếu các ông đối với chúng tôi tử tế một chút, nhất định sẽ cho các ông nhiều tiền. Mà cha tôi sẽ cảm tạ các ông thật tốt, bởi vì các ông đã không giết chết chúng tôi...” (lemon phan = tên này còn nhỏ mà gan cùng mình, k hổ danh là con của LNK ^.^)
Thật sự là ý hay, nói đúng nói sai đều nói hết rồi thế mà hai người kia vẫn đứng tại chỗ không hề bước tới.
Hoan Hoan trong lòng run sợ hỏi: “Lạc Dật, cậu nói bọn họ có phải đang nghiên cứu phương án giết chết chúng ta không?” Suy nghĩ đến tình cảnh mình sẽ bị giết, nước mắt của cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537743/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.