"Em xem em và Tạp Tư mỗi ngày đều được ở bên cạnh nhau thật là hạnh phúc. Chị và anh trai em, một người ở Nam một người ở Bắc, cách nhau cả nghìn dặm, muốn nói chuyện với nhau cũng phải dựa vào tín hiệu vệ tinh, khi muốn hỏi anh ấy 'đã ngủ dậy chưa? Ăn cơm chưa? Công việc có mệt mỏi không? Đã uống thuốc bổ chưa?' đều phải dựa vào điện thoại, tính ra thì anh chị thật đáng thương! Hiện giờ chị chỉ muốn được gặp mặt nói với anh ấy một câu, ngắm nhìn gương mặt anh ấy một chút" Trong lời nói trêu ghẹo của Vũ Nghê tràn đầy nỗi nhớ nhung.
Tư Vũ thầm phản bác trong lòng, cho dù hai người phải cách xa nhau nghìn dặm nhưng nếu trái tim hai người ở bên nhau, cho dù khoảng cách có xa hơn nữa thì cũng có sao? Còn Tạp Từ thì... trong lòng anh ta vốn dĩ không có hình bóng em, cho dù chúng em có ở gần bên nhau cũng như xa tận chân trời!
Gần tới mùa xuân, trong bầu không khí tràn đầy hương vị năm mới, bên ngoài cửa sổ thỉnh thoảng vang lên những tiếng "Đoàng", trên bầu trời bao la sáng lên những bông pháo hoa sáng ngời lấp lánh.
Nhìn những hình ảnh khác nhau không ngừng nhấp nhoáng trên bầu trời tối đen, màu sắc của những bông pháo hoa vô cùng rực rỡ, Vũ Nghê không kìm được cảm thán, thật đẹp!
Một làn khói mùi thuốc súng nhảy vào mũi cô, "Khụ khụ..., tại sao trong phòng có nhiều khói như vậy?" Cô vừa bịt mũi vừa phẩy tay đánh tan màn khói trắng trước mặt.
"Khụ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537609/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.