“Mẹ , mẹ của con khi nào thì trở lại đây ?!” Mẹ của Hoan Hoan đã đi được ba ngày rồi , cô bé ngượng ngùng lí nhí !
Vũ Nghê nhìn về phía Lạc Ngạo Thực , trong mắt cũng có ý thăm dò .
“Chắc là cũng không lâu lắm đâu , cậu ấy dẻo miệng như thế , giải thích đến khi nào người chết đội mồ sống lại thì thôi . . . . . .” Lạc Ngạo Thực buông lỏng tờ tạp chí trong tay , không có ý định giải thích .
Nếu Lâm Hiên đã đồng ý ly hôn , chuyện khác không thành vấn đề !
“Vậy nếu như chú ấy dẻo miệng quá , có khi nào người sống cũng phải đột ngột tử nạn hay không ?! Sinh mạng con người thật giống như cỏ rác !" Lạc Dật vừa lấy tay chóng cằm, vừa trêu ghẹo nói . ”Ha ha , Hoan Hoan , ba tương lai của cậu cũng không phải bình thường , cậu nên cẩn thận một chút !” Bắt đầu đe dọa .
“Sao tớ phải cẩn thận chứ ?! Chú Tạp Tư rất tốt , tớ thích chú ấy làm ba của mình . . . . . .” Nói chuyện đồng thời thân thiết ôm lấy mẹ Vũ Nghê :”Mẹ , mẹ sẽ không trách móc con chứ ?! Nếu như mẹ vẫn muốn con ở lại bên cạnh , con nhất định sẽ không từ chối !”
Mặc dù hạnh phúc nhận lại mẹ ruột , nhưng không thể vì thế mà quên mất mẹ nuôi , cô bé lém lỉnh giả vờ nói dối để vui lòng Vũ Nghê .
“Lạc Dật , con làm bài tập xong chưa ?!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537504/chuong-228.html