“Cô . . . . . .” Không nói được lời nào , tức giận tới độ túm cổ áo khoác
Lúc này Quan Tĩnh đi ra , giả vờ ngạc nhiên :"Ai da , hóa ra bà Lạc đây sao ?!”
”Đứa . . . . . .” Con hoang , hai chữ này thiếu chút bà đã thốt lên , may mắn kịp ngậm miệng lại .
Biết bà ta định nói gì , cô cũng phớt lờ cho qua , sự thật thì cô chính là ‘con hoang’ , cho dù có bị quy chụp , cũng chẳng ảnh hưởng gì đến công việc hiện tại , cô tặc lưỡi , kiểu dè biểu :”Chậc , đúng là tuổi tác không ngừng buông tha con người , cho dù có tiêm botox căng da cỡ nào , cũng không thể tránh khỏi già nua . . . . . .”
“Cô . . . . .”
“Già rồi thì phải thừa nhận , không cần cả ngày cứ khiến cho mình trẻ trung . Nhìn bóng lưng có khi người ta còn tưởng 28 , xoay người hóa ra đã 82 . Bà Lạc , không chừng bà sẽ hù dọa người khác đấy !” Thật không may , ông trời vẫn còn nhắc nhở cô nhớ đến mối thù năm xưa , cho nên không cần tỏ ra tôn kính . ”Đến lúc đó gia đình lại phải hao tâm tốn sức . Thôi , tôi có việc phải đi trước , bái bai . . . . . .”
Sau khi nói xong , Quan Tĩnh giống như một cơn gió , hướng phía hành lang mà đi , không cho bà ta cơ hội mở miệng .
Liên tục hai lần bị người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537502/chuong-226.html