“Thật ngại quá , tôi nghĩ chúng ta không cùng quan điểm , vả lại tôi còn nhiều việc , xin phép bà tôi cúp máy trước !” Nói xong , Vũ Nghê liền cắt đứt điện thoại
”Là điện thoại của Chu Hân Lan ?!” Quan Tĩnh tò mò hỏi
Vũ Nghê gật đầu , tiếp tục cầm lên bản báo cáo :”Đừng quan tâm đến bà ta , chẳng qua là người không liên quan !” A , những lời này dường như nghe rất quen ?!
“Ha ha . . . . . . Xem cậu kìa , thật đúng là người một nhà với Jerry , cách nói chuyện cũng giống nhau phết.” Quan Tĩnh cười nói . Câu này luôn là cửa miệng của Jerry , hơn nữa hắn ta rất giỏi phớt lờ .
Nhìn Quan Tĩnh châm biếm , cô mới sực nhớ , khó trách vì sao lại cảm thấy quen thuộc
“Vũ Nghê , cậu giỏi thật , không thèm đếm xỉa đến bà ấy luôn !” Nghĩ đến Chu Hân Lan , cô liền tức cành hông . Lòng dạ độc ác , ngay cả cháu trai đích tôn mà cũng không cần ?!
“Đừng nhắc tới bà ta nữa , tớ thấy không cần thiết phải nghĩ đến !” Nhắc tới , quá khứ lại ùa về , đó là cơn ác mộng không thể nào quên . . . . . .
“Chị , chị Vũ Nghê , bên ngoài có một người đàn bà đang tìm chị ~!” Tiểu Na đi tới , đồng thời rướn cổ nói , điệu bộ giả vờ kiểu cách .
“Là Chu Hân Lan !” Quan Tĩnh nhìn thấy biểu cảm của tiểu Na , trong đầu cũng suy đoán được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537501/chuong-225.html