Thân thể cô bất ngờ lay động , trên mũi thở dốc khó khăn , hồi lâu mới phục hồi suy nghĩ :"Cho đến bây giờ cũng chưa ai biết Lạc Dật là con của anh sao ?!"
Lạc Ngạo Thực nhìn vào Vũ Nghê , cam đoan nói :"Dĩ nhiên , từ đó đến giờ anh chưa bao giờ lộ diện cùng với Lạc Dật , việc học cả việc đưa đón thằng bé , đều do người khác phụ trách . Đó là một cặp vợ chồng tốt , đã làm công nhiều năm ở Lạc gia . Đứng trên danh nghĩa , bọn họ chính là cha mẹ của Lạc Dật . Ngoài bí mật này , chẳng ai phát hiện thằng bé là con của anh !"
Tuy rằng anh chưa hề quan tâm Lạc Dật quá mức , nhưng là anh rất cẩn thận về vấn đề này .
Vũ Nghê mím môi , hai tay xiết chặt , sau đó cũng thả lỏng ra . Cô biết rằng anh không nói dối , bởi vì cô đã từng gặp qua , người quán xuyến cuộc sống Lạc Dật —— Giọng điệu hung dữ , nói chuyện lớn tiếng , nhưng là chỉ để bảo vệ thằng bé .
Lần này đến phiên Lạc Ngạo Thực nâng lên khóe môi , khẽ nheo mắt lại :"Nói đi , còn muốn cùng anh đến ngay tòa án ?! Dùng pháp luật để đe dọa anh ?!"
". . . . . ." Vũ Nghê lúc này do dự , cũng chẳng nói ra lựa chọn của mình . Đúng vậy , cô không thể nào tự tay làm tổn thương thằng bé !
"Em có thể ép anh giao Lạc Dật cho em , đẩy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537423/chuong-147.html