"Ha ha . . . . . ."
Cô đáp trả một phen , nhận lại là một tràng cười khinh bỉ . Tầm mắt mông lung bên ngoài cửa sổ quay sang phía cô . Tia sáng chói chang rọi vào bên trong , phản xạ khung cảnh huyền ảo , nhìn anh bây giờ càng thêm sang trọng quý phái :"Địa vị xã hội , đầy đủ năng lực ?!" Anh nghi ngờ nhìn cô khinh thường
"Em là phát thanh viên nổi tiếng , ít nhiều mọi người đều biết đến em , chẳng lẽ đây không phải địa vị xã hội ?! Thu nhập hàng tháng khá cao , tiền bạc dư thừa đủ sức nuôi dưỡng Lạc Dật , là thứ năng lực anh đang ám chỉ" Khả năng tiếp xúc với các quan chức cấp cao cũng như những người có tiền , không ai mà không biết đến cô . Vũ Nghê tự tin ngẩng cao đầu nói , cố gắng tranh luận phải trái .
Cô nhất định phải thuyết phục được anh , vì sao cứ xem thường cô ?! Sáu năm nỗ lực để có thành tích này , không phải để người khác tỏ ra khinh bỉ
Vũ Nghê bình tĩnh đứng trước mặt anh . 6 năm kinh nghiệm đủ làm cô kiên cường , những thứ này là do cô tích lũy được từ trong công tác . Đối với sự kiêu ngạo của Lạc Ngạo Thực , chỉ có hành động thế này , mới làm mất đi run rẩy trong lòng , ngang nhiên chống đỡ trước mặt anh ta .
Hai người bọn họ nhìn thẳng vào mắt đối phương , tạo thành phạm vị đối chọi lẫn nhau .
Mấy giây trôi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-that-la-hu/1537422/chuong-146.html