Không thể nào!
Làm gì có chuyện chỉ mới gặp vài ngày đã thích...
Hoàng Cảnh Du lắc đầu, không thừa nhận.
.....
Sáng hôm sau, Ngụy Châu lòm còm bò dậy khỏi giường, đầu đau như búa bổ.
Loạng choạng bước vào phòng tắm, chống tay trên thành bồn điên cuồng lắc đầu. Có vẻ như có chút hiệu quả... Rốt cuộc cũng tỉnh.
Cậu từ từ nhớ lại những chuyện xảy ra, trong lòng lại loạn một trận.
Vò đầu bất lực, cảm thấy suy nghĩ nữa cũng vô ích, cậu đành thay đồ chuẩn bị đến công ty.
"Hào Hào thiếu gia!", Vũ Thần vừa đến công ty, định vào phòng pha cafe chống buồn ngủ, lại thấy Hào Hào ngồi trên ghế của mình "sao lại đến sớm như vậy a~~"
"tôi tìm Du Du ca ca!", Hào Hào trông có vẻ rất vui khi nhắc tới hắn.
Ô? Sao lại tìm anh ta? Lý ra phải tìm Tổng giám đốc chứ nhỉ...
"thiếu gia tìm anh ta có việc gì sao?"
"có mới tìm...anh hỏi thừa thật đấy..."
"tôi...."
Vũ Thần cực kì ấm ức... Mình chỉ quan tâm một chút, sao lại nặng lời vậy a? Thật tổn thương mà~~
"ayzaaa anh nhìn tôi làm gì? Đi làm việc của anh đi...", Hào Hào chun mũi.
"thiên aaa~~~ thiếu gia ơi cậu đang ngồi trên ghế của tôi thì tôi phải làm gì đây?", Vũ Thần quả thật bất lực.
"vậy đi lấy ghế khác, định làm biếng à? Tôi sẽ nói Châu Châu ca ca trừ lương của anh..."
....
Omg....
Tiểu thiếu gia cậu quả thật rất bá đạo, giống ai vậy chứ? Tổng giám đốc đâu có bá đạo như vậy?
"aaa Du Du ca ca!!!!", Hào Hào réo lên, nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-anh-hai-yeu-cau/595235/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.