Cố Thế một mình, vừa giúp chăm sóc bé con, còn phải chăm sóc Yết Ny ngốc kia.
Cô biết hắn mệt, nên nói hắn:"Anh về nhà nghỉ đi, em tự lo được mà"
Nghe như vậy, Cố Thế liền nói:"Em đang bệnh, làm cái gì chứ? Nghỉ ngơi đi, bé con của em để anh chăm sóc"
Bé con đang được Cố Thế bồng, nghe hắn nói vậy bỗng nhiên cười.
Yết Ny khuất phục, đành nằm xuống, nghỉ ngơi để mau khoẻ lại, không làm phiền Cố Thế nữa.
"Nào, bé con mình ra ngoài chơi, để mama nghỉ ngơi khoẻ lại nhé"Cố Thế nói rồi ra ngoài, đóng cửa phòng lại cho cô.
Bé con được Cố Thế bồng ra ngoài đi dạo. Ở nhà mãi cũng không tốt cho trẻ con đâu.
Cứ thế, hắn cứ bế bé con đi, người đi qua tưởng rằng ba, con. Còn các nữ sinh khác khóc thầm trong lòng, chuẩn soái ca quá, nhưng tiếc là đã có gia đình.
Cố Thế chỉ biết lắc đầu, nhìn bé con hai mắt đang sáng lên kia.
"Bé con, con thích mama không? "Hắn bỗng hỏi.
Bé con tròn xoe hai mắt nhìn hắn, cười rất vui.
Hắn thở dài, quên mất bé con mới là bé con thôi mà.
Đằng sau cả hai, là một chiếc xe màu đen đang đi theo. Bên trong xe là một người đàn ông đang nhìn theo, Cố Thế đang bế con mình.
Hắn bỏ Yết Ny ở nhà sao? Như vậy có ổn không?
Lấy điện thoại ra, anh gọi cho ai đó:"Yết Ny ở nhà một mình? "
[ Vâng ạ ] Người bên đầu dây cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-an-va-tra-con-lai-cho-toi/3278342/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.