Pính poong!
Cố Thế vui vẻ đứng bên ngoài, tay cầm đồ ăn sáng cho Yết Ny kia, hắn vừa đi mua đấy.
Yết Ny mệt mỏi bên trong, mở cửa ra, nhìn Cố Thế với gương mặt đầy mệt mỏi.
"Yết Ny, em sao vậy? "Cố Thế nhận ra cô không khoẻ, liền đỡ cô.
"Khụ... Em hình như bị bệnh rồi"Yết Ny nói, tiếng nói có chút khàn khàn.
Cố Thế đỡ cô vào nhà, đóng cửa lại.
Đỡ cô vào phòng, anh giúp cô nằm xuống.
Bé con không trong phòng này, chắc Yết Ny đã đưa qua bên phòng cạnh, sợ bị lây bệnh đây mà.
Giúp cô chườm khăn ướt lên trán, hắn nhẹ nhàng hỏi:"Em có đói không? "
Cô lắc đầu. Cổ họng của cô lúc này rất đau, cô không muốn ăn.
Cố Thế biết cô ngốc này đang nhõng nhẽo, lẫn khó chịu trong người đây mà.
"Đợi anh đi pha sữa cho em, bé con đang ngủ phòng bên cạnh đúng không? "
"Ừm... "Cô trả lời, hai mắt dần nhắm lại. Cô đau đầu quá, cô muốn ngủ thôi...
Cố Thế ra ngoài, vào bếp nấu nước nóng, pha sữa cho cô.
Cô ngã bệnh, Cố Thế hắn là người chăm sóc bé con rồi.
………
Toà nhà X.
"Giám đốc, cô Yết Ny bị bệnh rồi"Một người đàn ông lạ hấp ta hấp tấp chạy vào, báo tin.
"Cho người theo dõi cô ấy, nếu cô ấy bệnh nặng hãy gọi bác sĩ đến nhà"Giọng nói ai đó sau chiếc ghế, âm trầm lãnh đạm.
"Vâng"Tên vệ sĩ lúc này chỉnh trang phục lại, ông chủ chưa gấp mình gấp cái gì chứ.
Người đàn ông ngồi nhìn ra cửa sổ, đôi mắt có chút lo lắng.
Khoa Yết Ny bệnh, Cố Thế kia bảo đảm sẽ bên cạnh.