Tiền Nhã Tư không đáp hỏi ngược lại: “Hai người ở cùng một chỗ?”
Trầm mặc một hồi, Tư Khảm Hàn mới “Ừ” một tiếng, thành thật thừa nhận, anh nghĩ đáp án này Tiền Nhã Tư sớm đã chuẩn bị tâm lý mới đúng, về phần vấn đề kia, nếu Tiền Nhã Tư không muốn trả lời, anh cũng không lôi thôi.
“Ha ha.” Vừa lau nước mắt, vừa cười, mắt chớp chớp, lông mi dài mị nước mắt làm ướt đẫm, dùng hết hơi sức vẫn không thể khống chế được tâm tình của mình, rõ ràng trong lòng đã chuẩn bị đáp án thật tốt, nhưng khi chính miệng Tư Khảm Hàn nói ra lại thấy khó chịu tới không thể hô hấp được.
“Nhã Tư, đừng cười.” Thấy phản ứng này của cô, Tư Khảm Hàn không đành lòng, nhíu chặt mày.
“Chúc mừng.” Tiền Nhã Tư che miệng, cúi đầu khổ sở cười một tiếng, “Hai người mới thật sự là một đôi.”
Tư Khảm Hàn không nói lời nào, cũng không nói cám ơn, bởi vì giữa bọn họ chưa xa lạ đến mức như vậy, lời cô chúc anh cũng không nhận nổi.
Tư Khảm Hàn từ trước đến nay vẫn luôn cơ trí khôn khéo, vậy mà giờ lại không biết phải nói sao cho thỏa đáng, đại não cố gắng tìm kiếm từ ngữ, lại tìm không ra từ nào thích hợp, đành trầm mặc cầm điện thoại di động, không lên tiếng.
“Anh biết không? Kể từ ngày bắt đầu mối quan hệ với anh, em đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ có ngày hôm nay.” Nước mắt nơi hốc mắt rốt cuộc cũng rút lại, hiện tại,Tiền Nhã Tư đã không còn cảm xúc hóa, vừa nhớ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-an-truoc-yeu-sau/1536970/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.