Mắt dõi theo bóng dáng bé nhỏ hướng về phía cầu thang, đối với anh cứ ngoảnh mặt làm ngơ, cô không trả lời anh cũng không muốn hỏi thêm, chậm rãi đi theo sau lưng thấy cô chạy đi chạy lại dọn cả đống đồ, khiến đầu mày anh không khỏi nhíu chặt.
Cả căn phòng từ từ trống rỗng cứ như sắp sửa đổi chủ, Tư Khảm Hàn không khác gì cái đuôi bám lấy từng bước chân của cô, Hạ Ngưng Âm vốn bực bội lại gặp anh như vậy càng điên máu hơn bất chợt lớn tiếng quát nạt "Này….Anh làm cái trò gì đó! Đứng yên một chỗ không được sao vướng tay vướng chân người ta, phiền phức!"
Vừa nói xong ánh mắt Tư Khảm Hàn hiện rõ nét không vui, trong lòng càng thêm không thoải mái, có chút hối hận khi bản thân quá nóng nảy.
Hạ Ngưng Âm mím môi xoay người đưa lưng về phía Tư Khảm Hàn, ngực hơi đau nhói, cổ họng đắng nghét không thốt nên lời, rõ ràng vừa rồi chính anh đi theo cô không biết mệt mỏi nhằm chọc tức cô, chứ đâu phải cô cố ý nổi nóng với anh.
Càng nghĩ càng đáng trách mình vô dụng cứ canh cánh trong lòng một câu hỏi tại sao anh cứ vô tâm với cô hoài, thật may chưa tin lời Lăng Tuyên nói, chứ không là toi rồi! Tiện tay cầm sẵn món đồ vứct xuống sàn không thương tiếc để giải tỏa cơn giận.
"Này, em làm gì đó?" Mặc dù không rõ cô giở trò quỷ gì nhưng bộ dạng cô không khác gì gom đồ rời khỏi nhà, cuối cùng Tư Khảm Hàn cũng không kềm chế được, ngồi xổm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-an-truoc-yeu-sau/1536969/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.