''Thôi đừng suy nghĩ đến chuyện này nữa, chúng ta mau đi chơi thôi!" Nghiên Dương vội gạt bỏ nó.
''Yeah! Ta đi thôi!"
Niềm vui chưa kịp thấy, đột nhiên chuông điện thoại của Tống Dực vang lên, hắn nhìn tên trên điện thoại, sau đó ra ngoài nghe để tránh cô nghe thấy.
''Mẹ?"
"Dực, con mau đến bệnh viện đi! Lý Nguyệt xảy ra chuyện rồi!"
'' Lý Nguyệt xảy ra chuyện gì vậy mẹ?"
''Con bé vừa bị ngất ở cơ quan, hiện đang được cấp cứu trong bệnh viện, con mau đến đây đi!"
''Nhưng...!" Tống Dực do dự, không biết có nên đi không.
''Con có việc gì sao?"
''Dạ không! Bây giờ con sẽ đến ngay!"
Hắn vội tắt máy, sau đó vào xe, nhanh chóng chở mẹ con Nghiên Dương về nhà.
''ó chuyện gì sao Dực?" Nghiên Dương nhìn hắn như vậy, có chút lo lắng.
''Tôi có chút chuyện cần phải giải quyết, cô và Tống Dương ở nhà đợi tôi, tôi sẽ quay về nhanh thôi!"
''Vậy...?" Nghiên Dương kinh ngạc, cô không thốt nên lời, không phải là vì Lý Nguyệt đấy chứ? Nếu không...tại sao chỉ 1 cú điện thoại mà hắn đã quay đầu?
''Sao vậy ba?"- Tống Dương níu lấy tay áo hắn, hắn có chút không nỡ, nhưng Lý Nguyệt đang cần hắn.
''Ba xin lỗi! Ba có việc gấp đột xuất, ba sẽ trở về liền, rồi cùng 2 mẹ con đi chơi nhé?"
''Nhưng ba đã hứa rồi mà?" Tống Dương nhỏ giọng nói.
''Là vì Lý Nguyệt phải không?" Nghiên Dương liền lên tiếng cắt ngang.
Tống Dực im lặng, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-duc-va-nghien-duong/2809606/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.