"Chỉ cần ngươi có thể đưa chúng ta sang nước láng giềng, cuộc sống sau này ta đảm bảo không bạc đãi ngươi."
Người áo đen bật cười "Sau khi ta giúp các người thoát khỏi đây ta sẽ rời đi, không cần ngươi bận tâm cuộc sống sau này của ta."
Trần Điềm Nhiên ngước mặt lên nhìn hắn.
"Cảm ơn ngươi."
*** Trở lại dinh thự Hoắc Thừa Ân.
Sau nhiều ngày tìm kiếm vẫn không chút tin tức, họ dường như đã bốc hơi mất.
"Chủ nhân, tiếp theo nên làm gì?"
Diệp Ẩn đứng phía sau cúi đầu lo lắng.
Hoắc Thừa Ân lắc đầu "Ta cũng không biết, tiếp tục tìm kiếm, kiểm tra chặt chẽ các lối thông thương."
"Từ hôm ấy nô đã kiểm tra rất gắt gao nhưng vẫn không tìm thấy điểm đáng nghi."
Diệp Ấn báo cáo, thấy chủ nhân day day thái dương có vẻ rất mệt mỏi nên không nói gì thêm.
"Vậy còn ngày cưới của người?" Lý Anh Kiệt đứng sau hỏi tới.
Hoắc Thừa Ân nhìn Lý Viên Viên đang ngồi trên sofa, cô mãi mê làm bánh nên chẳng chút để ý, anh thở dài.
"Đành phải dời lại tiếp."
Diệp Ấn ngập ngừng "Nhưng bụng của cô ấy..."
Hoắc Thừa Ân gật đầu "Ta biết nhưng ngày nào chưa bắt được hắn thì ngày ấy tất cả chúng ta đều nguy hiểm, ta không muốn hắn lợi dụng đám cưới này để phản kích.. haizzzz.. Đành để Viên Viên chịu thiệt thòi."
Sau khi dời về dinh thự Lý Viên Viên mỗi ngày đều mệt mỏi, ăn uống không vô lại còn hay nôn oẹ.
Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605566/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.