Hoắc Thừa Ân khôi phục dáng vẻ điềm tĩnh của mình, chỉnh đốn mái tóc, sửa soạn lại quần áo.
"Ta không sao, chỉ vừa mới đọc cuốn tiểu thuyết nói về đoạn tình cảm giữa hai người, cái kết đau lòng khiến người ta thổn thức, ta đọc xong lại rơi vào trầm tư nên muốn giải khuây chút, lời thoại ban nãy đều ở trong cuốn tiểu thuyết đó, ta chỉ muốn nói lại thử một lần xem cảm xúc sẽ như thế nào."
Anh hờ hững nhìn sang cô "Thấy ta thoại trông thế nào, diễn rất đạt đúng không? Ban nãy ta thấy em sắp khóc theo rồi."
Lý Viên Viên nghe xong muốn thổ huyết tại chỗ.
"Ngươi... Ngươi đang trêu đùa ta hả?"
Hoắc Thừa Ân lắc đầu "Ta đâu có, nếu không tin ngày mai ta đưa nó cho em, đọc xong chắc em không kiềm được khóc mấy ngày mấy đêm đó."
Lý Viên Viên như ngọn núi lửa sôi bựng bựng sắp phun trào, cái tên Hoắc Thừa Ân chết bầm khốn kiếp, lôi ta ra đây từ chập tối ôm tới nửa đêm, mũi chích không dám than, côn trùng cắn không dám động, bị ôm đến tay chân tê dại cơ thể sắp bị nắn thành cục thịt, ta tâm tâm niệm niệm nghe hắn nói hết.
Cuối cùng thì sao? Bị xỏ mũi dắt đi mà vẫn chưa hay.
Aaaaaa... Muốn hét cho cả khu quân sự này nghe hết nỗi lòng của ta quá mà.
Tức quá, tức quá.
Hoắc Thừa Ân thấy cô nhắm chặt mắt, tay nắm chặt nổi hết gân xanh, cả người run run.
Anh lay vai "Lý Viên Viên, đứng đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605545/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.