Trần Điềm Nhiên mắt ngấn lệ nhìn anh, từ đêm qua đến giờ cô ta đã khóc rất nhiều, mắt sưng như ong đánh, cả người xanh xao tiều tuy.
"Thừa Ân, anh phải đòi lại công đạo cho em, anh đừng để con hồ ly này mê hoặc nữa."
Hai người hầu và Dung Ân lần lượt cúi đầu quỳ xuống "Nhờ tổng đốc phân xử giúp tiểu thư nhà ta."
Hoắc Thừa Ân liếc nhìn Lý Viên Viên rồi xoay qua quản gia.
Quản gia hiểu ý nên vội bước tới đỡ ba người đứng dậy "Các người đứng dậy trước rồi nói."
Trần Vũ Hiên hùng hổ từ ngoài đi vào "Con mẹ ngươi."
Hắn đá mạnh vào hông Lý Viên Viên làm cô không kịp trở tay ngã lăn ra đất.
"Dám tính kế trên người ông đây, ngươi ăn gan hùm hả?"
Hắn giơ chân định giẫm lên người cô nhưng bị Hoắc Thừa Ân ngăn lại đẩy ra thật xa.
"Ngươi có ý gì?" Hắn trừng mắt, đôi mắt đỏ ngầu như con sói hung tợn đang nhìn con mồi.
Hoắc Thừa Ân vẫn lạnh lùng "Câu này là ta nên hỏi ngươi, ngươi chưa biết đúng sai đã xông vào đánh người của ta, là ngươi không tin cách xử lí hay không nể mặt ta?"
Trần Vũ Hiên lúc này mới bình tĩnh thu tay về hừng hực đáp "Là ta quá tức giận, đêm qua rõ ràng là ta nhìn thấy ả ta bước vào phòng nên ta mới vào theo, cuối cùng lại trở thành Điềm Nhiên ở đó, chuyện này chắc chắn là ả ta giở trò chứ còn ai vào đây mà tra với hỏi."
Cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605538/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.