Chẳng ai nói với ai câu nào tiếc nuối ra về.
Lý Viên Viên liếc qua thấy chẳng còn gì thú vị nên thong dong bước ra.
"Đứng lại."
Giọng nói lãnh đạm phía sau cô vang lên.
"Chuyện gì?" Cô xoay người nhìn anh.
"Chưa giải quyết xong em định đi đâu?"
Lý Viên Viên nghiêng người nhìn hai thân thể rũ rượi trên giường "Không phải xong hết rồi hả, chuyện nên xảy ra cũng xảy ra rồi, chỉ chờ bọn họ tỉnh rượu thì tự giải quyết ân oán với nhau, liên quan gì đến ta?"
Hoắc Thừa Ân chầm chậm ép sát cô vào góc tường "Thật sự không liên quan?"
Khốn kiếp, nếu ở đây không có ai thì anh đã cưỡng hôn cô rồi, đôi môi đỏ mọng cứ mấp máy làm đầu óc anh điên đảo không thôi. Chắc đã say nên mới thấy thế. (bớt tìm lí do đi anh ơi ;)))
"Mặc kệ các người ta đi ngủ trước đây, sáng phải thức sớm làm bao nhiêu việc không rảnh đâu quan tâm." Cô tránh né khỏi vòng tay anh, miệng hùng hồn nhưng tim sắp rớt xuống mắt cá chân mất rồi, khí thế ép người của anh quả thật không đùa được, giờ này không chuồn lẹ thì còn khi nào.
Nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn đi nhanh hơn chạy của cô khiến anh không khỏi nhếch môi.
"Tổng đốc, ngài phải tìm lại công đạo cho tiểu thư nhà ta, vì tiệc sinh nhật của ngài mà tiểu thư phí bao nhiêu tâm tư giờ lại bị người khác hãm hại mất thanh danh thế này, ngài không giải quyết thỏả đáng e là tổng thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605536/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.