Chương trước
Chương sau
Buối trưa hôm sau.

Hoắc Thừa Ân nhìn chằm chằm không dời mắt khỏi cô.

Lý Viên Viên ngồi đối diện cảm thấy nhột nhột không yên.

Tự dưng hôm nay bắt ăn chung còn ngồi đối diện, nhìn như mổ xẻ người khác kiểu này thì ăn uống gì nổi.

"Anh Thừa Ân, em đói rồi bắt đầu ăn được chưa? Còn chờ ai không?" - Trần Điềm Nhiên khoát tay nghiêng đầu chắn trước mặt anh.

Lý Viên Viên được cứu thở phào nhẹ nhõm, không quên nhép miệng nhái theo: "Anh Thừa Ân, em đói rồi."

Hoắc Thừa Ân không bài xích ngược lại vuốt tóc cô ta rất cưng chiều: "Không còn ai nữa, em đói thì ăn thôi."

"Dạ."

Lần đầu tiên được anh đáp trả bằng thái độ dịu dàng, Trần Điềm Nhiên vui sướng sắp nhảy bổ lên.

"Anh ăn thêm chút thịt bò nha, tốt cho sức khoẻ lắm."

"Cái này nữa, rau này bổ sung chất sắt."

"Sò này nữa, ban sáng em phải chọn lựa nhiều lắm mới làm được mấy món này đó."

Lý Viên Viên chọt miệng: "Sợ anh Thừa Ân của cô ra chiến trường mất máu mà chết nên bổ sung trước phòng hờ sao? Toàn món hồi máu."

Trần Điềm Nhiên không tiện tỏ ra hung dữ, liếc xéo cô: "Giữ mồm giữ miệng ngoan ngoãn ngồi ăn đi, anh Thừa Ân còn chưa ra trận mà cô đã vội trù anh ấy, có phải có mưu đồ từ trước không?"

"Tôi làm gì có tâm địa sâu xa mà mưu toan, là cô sai người làm mấy món bổ máu nên nói trù chắc là Trần tiểu thư đây."

Lý Viên Viên vừa gắp vừa cười, thái độ châm chọc rõ ràng.

"Anh Thừa Ân, anh xem Viên Viên trả treo với em kìa, em mới đến mà cô ấy đã vội lên mặt, về lâu về dài sao có thể yên ổn mà sống chứ."

Trần Điềm Nhiên đáng thương cúi mặt, tay vò góc váy.

Hoắc Thừa Ân vỗ nhẹ tay cô ta: "Anh sẽ xử trí cô ấy, em ăn cơm trước đi."

Hoá ra bắt cô ngồi đây xem màn cẩu nam nữ liếc mắt đưa tình: "Ăn no rồi, đi trước đây."

"Đứng lại." - Hoắc Thừa Ân gằng giọng.

"Chuyện gì?" - Lý Viên Viên nào yếu thế.1ô

Anh lạnh giọng ra lệnh: "Ngồi xuống."

"Ăn rồi thì đi chứ ngồi đây làm gì?" - Cô quay phắt lại cau mày.

"Dù ăn rồi cũng phải ngồi xuống chờ người khác ăn xong mới được đi."

Không thể bướng trước sự nghiêm nghị của anh, cô trở lại bàn ngồi.



Làm con rối nhìn hai người diễn trò chứ gì, được, ngồi thì ngồi, ai sợ ai.

Dù trong lòng nói thế nhưng cũng khá khó chịu với màn kịch dở ẹt này.

"Em ăn nhiều vào, dạo này hơi gầy rồi." - Hoắc Thừa Ân thái nhỏ dĩa thịt nướng đưa cho Trần Điềm Nhiên.

Cô ta chưa kịp vui mừng bên ngoài đã ồn ào náo nhiệt, tiếng nhạc trống tiếng pháo đùng đùng.

"Bên ngoài xảy ra chuyện gì?" - Trần Điềm Nhiên là người hỏi.

"Tổng đốc, đã đến rồi ạ."

Nghe người hầu báo cáo, anh vui vẻ đứng dậy.

"Nào, ra đón tiếp bạn mới."

Trần Điềm Nhiên khó hiểu nhìn Lý Viên Viên.

"Nhìn tôi làm gì, tôi cũng như cô."

Cả hai theo sau.

Khung cảnh trước mắt làm họ choáng thật sự.

Một dàn mỹ nữ xếp dài từ cổng vào cửa, ai nấy nhan sắc tuyệt trần thân hình nóng bỏng, Trần Điềm Nhiên cũng phải hổ thẹn im lặng.

"Đây là ai, sao toàn mỹ nhân?" - Lý Viên Viên nhìn họ đến mê mẫn, nếu là nam nhân e rằng cô đã nhào tới trái phải vài em vuốt ve hôn hít.

"Chọn vài người đi." - Hoắc Thừa Ân vui vẻ ngắm nhìn.

"Em chọn?" - Cô chỉ tay vào mặt mình.

"Um."

Lý Viên Viên cười thầm, qua tay chị đây dinh thự tổng đốc tương lai trở thành động nuôi

"gái" chắc chắn.

Trừ những cô gái trên mặt không lành lặn, còn lại đều không thoát khỏi tay Lý Viên Viên.

Gu thẩm mỹ lạ hay do cô muốn chơi xỏ anh mà chọn toàn nữ nhân thô kệch, mặt không tàn nhan thì mụn hoặc mụn ruồi, cười lên như muốn nuốt hết dinh thự vào bụng, cực phẩm trong cực phẩm.

"Xong rồi."

Hoắc Thừa Ân nhìn đống thẻ trên tay cô, nhếch môi: "Bấy nhiêu thôi sao?"

"Nhiều lắm, em chọn toàn nữ nhân biết cầm kỳ thi hoạ, có thể mua vui cho anh hàng đêm." - Cô nhìn đống thẻ, nhẩm nhẩm không dưới 20, cười thầm.

Cho ngươi hàng đêm mất ăn mất ngủ, có ngủ được cũng thấy ác mộng giật mình nửa đêm.

Muốn giở thói trăng hoa, chưa đến lượt ngươi đâu.



"Điềm Nhiên, tới lượt em." - Hoắc Thừa Ân vỗ tay cô ta.

Trần Điềm Nhiên không ngờ mình cũng có phần: "Chọn để làm gì?"

"Em thừa biết mà."

Cô ta không tin vào tai mình, Hoắc Thừa Ân chính trực không ham tửu sắc từ khi nào....

"Đừng bất ngờ, anh cũng là đàn ông, hiện tại muốn các em chọn vài người có chút nhan sắc nạp vào nhà." - Anh nói xong nhìn nhóm người Lý Viên Viên chọn không khỏi nhếch môi thêm mấy lần.

"Chọn đi, lựa vài người thật đẹp á." - Lý Viên Viên hào sảng dắt tay cô ta xuống, cười tươi như được mùa.

Trần Điềm Nhiên đâu thể tỏ ra bản thân ích kỉ, cô ta lựa chọn kỹ càng từng người, những cô gái có nước da trắng ngần gương mặt tựa thiên thần vóc dáng như hoa hậu đều được lấy thẻ.

Dù không cam lòng vẫn phải bấm bụng giao thẻ cho quản gia.

"Đủ rồi sao?"

Cô ta gật đầu: "Đủ rồi."

"Không hổ là con gái tổng thống, tới chọn tình nhân cho chồng tương lai cũng hào phóng như vậy." - Lý Viên Viên nhìn dàn mỹ nhân cô ta chọn không khỏi xuýt xoa, lần này thì hay rồi.

Trần Điềm Nhiên nhìn cô bằng ánh mắt hình viên đạn, cúi đầu nghiến răng: "Cô thì biết cái gì."

"Quản gia, tập hợp những người được chọn ra hậu viện." - Hoắc Thừa Ân ung dung sải bước đi trước.

"Anh Thừa Ân, chúng ta ăn cơm thôi." - Trần Điềm Nhiên lấy lại vẻ mặt tươi tắn kéo tay anh trở về bàn.

"Em ăn cùng Viên Viên đi, anh có việc phải giải quyết chắc trễ lắm mới về, sức khoẻ em không tốt nên nghỉ ngơi sớm không cần chờ." - Hoắc Thừa Ân nựng má cô ta, thái độ cưng chiều.

Quay sang Lý Viên Viên liền lạnh mặt: "Còn em, tối nay canh cổng."

Cô ấm ức lên tiếng: "Tại sao? Em cũng vừa mới khỏi bệnh mà."

Người hai mặt, mới dịu dàng với cô ta đó mà xoay qua cô liền hầm hầm như ai ăn hết của.

"Đó là lệnh, tối nay không thấy thì hôm sau không có gì để ăn đâu."

Hoắc Thừa Ân bỏ đi, Lý Viên Viên đầu sắp bốc khói đen.

"Haha... Đó là sự khác biệt giữa tôi và cô đó, tình nhân à." - Trần Điềm Nhiên hả hê ngồi xuống ăn: "Rất ngon,

Dung Ân, thưởng."

Dung Ân móc trong túi ra sấp tiền giấy phát cho mỗi người một tờ, từ hầu gái đến đầu bếp.

Lý Viên Viên nhếch môi, đang lấy lòng sao? Mới mắng chửi hôm trước hôm sau vội cho tiền dỗ dành.

"Ngồi xuống ăn, chiều cũng ăn nhiều vào tối còn sức phơi sương canh cổng nha." - Trần Điềm Nhiên đắc ý châm chọc, không còn tâm trạng tính sổ tính sách gì với cô nữa.

Hoắc Thừa Ân chọn nữ nhân đưa vào nhà thì sao chứ, cũng chỉ làm tình nhân vui vẻ qua đêm, vợ chính thức chỉ có thể là Trần Điềm Nhiên này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.