Trằn trọc sáng đêm, hôm sau cô quyết định đi tạ lỗi.
"Ừm, Viên Viên, mày đang vì nghiệp lớn, nếu làm mất lòng hắn thì khi nào mới được trọng dụng, khi nào mới giết được mấy tên chó săn kia... Đi xin lỗi hắn, vì báo thù, vì báo thù, vì báo thù, nhớ rõ vì báo thù không phải đồng cảm." - Lý Viên Viên tự nói với chính mình trong gương, thoa chút xíu son cho tươi tắn rồi chạy ra ngoài.
"Quản gia, hôm nay ta sẽ bưng trà cho tổng đốc."
Quản gia nhìn cô rồi xoay người đi: "Tổng đốc đã đi từ sớm."
"Hả? Đi đâu? Chưa ăn chưa uống đã đi rồi?" - Cả đống đồ ăn để trên bàn phải đem cho Tuyết Cẩu ăn rồi.
Phát mỗi người một dĩa cũng được mà.
"Nghị sự, chuyện nước quan trọng không thể chậm trễ, cô đừng táy máy tay chân nữa, tránh xa xa ngài ấy ra cho ta, nữ nhân ác độc." - Quản gia mắng cô rồi hẩy hẩy rời đi.
Lý Viên Viên chỉ mặt mình: "Ông nói ta là nữ nhân ác độc?"
"Ta mà ác thì tổng đốc cao cao tại thượng của các người chính là cầm thú." - Cô xì xầm.
Quản gia đứng lại quát lớn: "Mới nói gì hả?"
"Không, không có.." - Lý Viên Viên xua tay cười lấy lòng: "Ta nói bản thân đúng là ác, tổng đốc các người phải tu mấy kiếp mới gặp phải ta... Cầm thú còn không bằng... Ta nói như vậy đó."
Quản gia thấy lấn cấn đâu đó nhưng không quan tâm: "Xem như cô biết điều."
Chờ đợi cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605504/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.